HUYỄN ẢNH PHI - NGOẠI TRUYỆN: Mùa lê sau cuối

Cập nhật lúc: 2025-08-14 08:55:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bảy năm ngày đăng cơ, triều đình yên , biên cương loạn, kho lương đầy ắp. Dưới triều Thiên Hòa, mùa xuân đến sớm hơn, hoa lê trắng phủ kín Ngự Hoa Viên, cánh rơi như tuyết.

Sáng hôm đó, Dạ Lam mặc thường phục, bước điện Càn Nguyên. Nàng quỳ xuống, giọng bình tĩnh:

– Hoàng thượng, thiên hạ thái bình. Thần xin rời cung, giữ đúng hẹn ước năm xưa.

Lạc Trầm long ỷ, im lặng lâu. Bàn tay đặt long án khẽ siết, như níu lấy điều gì đó sẽ rời xa.

Cuối cùng, khẽ gật:

– Trẫm hứa… thì sẽ giữ lời.

Hắn ban cho nàng một phủ viện nhỏ ngoài thành, kèm một đội thị nữ và hộ vệ. Trước khi nàng bước qua ngưỡng cửa cung, chỉ một câu:

– Mỗi mùa hoa lê, nếu nhớ… hãy đến Ngự Hoa Viên. Trẫm sẽ ở đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-anh-phi/ngoai-truyen-mua-le-sau-cuoi.html.]

Năm đầu tiên rời cung, Dạ Lam quả thật . Ngự Hoa Viên vẫn như xưa, hoa lê trắng rơi đầy đất, gió xuân thoảng qua hương mát. Hoàng đế gốc lê, long bào, chỉ mặc áo thường, tay cầm một bình rượu ấm. Họ uống vài chén, kể chuyện năm cũ, im lặng hoa rơi.

Những năm , mỗi mùa xuân, nàng vẫn trở . Dù chỉ đối diện bên bàn đá, dù nhắc tới cung đình quyền lực, họ vẫn là m.á.u mủ duy nhất còn đời.

Ba mươi năm , một mùa xuân nữa đến. Hoa lê vẫn nở trắng trời. , gốc lê chỉ còn một .

Hoàng đế già hơn, tóc điểm bạc, ánh mắt xa xăm. Ông đặt lên bàn đá một chén rượu, chậm rãi rót đầy, đặt chiếc ghế trống.

– Năm nay… chỉ còn con. Hai vẫn bình an chứ? – Ông khẽ , nhưng giọng lẫn trong tiếng gió.

Cánh hoa lê rơi xuống chén rượu, tan như từng tồn tại.

Dưới bóng lê, hương xuân vẫn thanh, nhưng lòng đầy trống.

(Hoàn)

Loading...