HƯƠNG HƯƠNG NGŨ BÁT - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:49:57
Lượt xem: 64
Văn án:
Trong đợt tập quân sự, một quất liền năm bát cơm, nhờ mà trở thành nổi tiếng trong chớp mắt.
Ngày hôm , đoạn video ăn cơm ngấu nghiến bất ngờ bùng nổ, hot rần rần khắp mạng.
Bạn trai vì kiếm tiền, liền đem “bán” cho một soái ca, bảo ăn cơm cùng .
Anh còn đăng bài mạng xã hội:
“Cho thuê bạn gái ăn cơm cùng, một một trăm tệ. Có hứng thú thì inbox.”
Ảnh đính kèm chính là bức hình đang cắm đầu ăn cơm.
…
Chương 1
chằm chằm tấm ảnh đang cắm đầu ăn cơm, trầm ngâm kịp chất vấn .
Ngay lúc đó, gửi tin nhắn đến:
“Trưa nay, ăn cùng bạn nhé?”
mơ hồ theo địa chỉ mà Tống Chi Niên đưa, đến một nhà hàng sang trọng lộng lẫy.
khi bước phòng riêng, thì thấy bạn trai , chỉ một soái ca trai đến mức động trời.
im lặng hồi lâu mở miệng:
“Anh là bạn của Tống Chi Niên ?”
Soái ca nhướn mày:
“Cũng hẳn.”
Anh chỉ chỗ , hiệu cho xuống.
lắc đầu, giờ vốn thích ăn riêng với đàn ông lạ.
“Bạn trai em giá cao lắm đấy.” Anh chống cằm, nhàn nhạt.
“Tức là ?” cau mày.
“Người khác ăn cùng em, chỉ lấy một trăm. ăn với em, hét giá tới một vạn cơ.”
Lúc mới hiểu, thì Tống Chi Niên coi là cái máy kiếm tiền.
nghiến răng, rút điện thoại :
“Một vạn, chuyển cho .”
lúc đó, điện thoại của soái ca hiện lên tin nhắn mới.
Anh lướt qua màn hình, ngẩng lên , giọng đầy ẩn ý:
“Bạn trai em chắc sắp… yêu mới .”
“???”
Anh dứt khoát dậy:
“Đi thôi, dẫn em xem bạn trai của .”
ngơ ngác bước theo phía , cảm thán, nhà hàng quả thật xa hoa lộng lẫy.
Khi gần tới quầy lễ tân, soái ca bỗng dừng bước, ở góc khuất.
Ngay đó, thấy một giọng quen thuộc.
Ngước mắt , chỉ thấy cánh tay Tống Chi Niên đang một cô gái mảnh mai, xinh khoác lấy.
Người vốn dĩ luôn ôn hòa nho nhã như , mà lúc vì một bữa cơm mà cãi vã ầm ĩ với nhân viên lễ tân.
Anh lạnh một tiếng:
“ thừa tiền. Một vạn còn đủ ăn một bữa ở chỗ các ?”
Nhân viên lễ tân bất đắc dĩ :
“Thưa ngài, nhà hàng chúng cần đặt . Hay là ngài đặt bàn , …”
Tống Chi Niên lập tức cắt ngang:
“Cô coi thường ? , tiền!”
Nói xong, dịu dàng vỗ tay cô gái bên cạnh:
“Không , Kì Kì. Em ăn ở đây, nhất định sẽ đưa em tới ăn.”
…
Mỗi như , bất kể mua gì, ăn gì, đều liều mạng thêm kiếm tiền. Chỉ mong đổi lấy một nụ bố thí hờ hững từ .
vô thức siết chặt điện thoại, thất vọng phẫn nộ. Ngẩng đầu lên chạm đôi mắt phượng ánh lên ý mơ hồ.
Soái ca cúi đầu :
“Bạn học, bạn trai em… đúng là gì nha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huong-huong-ngu-bat/chuong-1.html.]
hít hít mũi, nhỏ giọng:
“Đổi khác là .”
Ba sai, Tống Chi Niên vốn dĩ đáng tin cậy. May mà khi quen , ba tức giận cắt luôn tiền tiêu vặt. Nếu , chắc sớm moi sạch đến c.h.ế.t .
Soái ca cong môi, nụ càng sâu:
“Một vạn đúng là ít, nhiều lắm cũng chỉ đủ gọi một đĩa khai vị. Hai nhắm chỉ là đủ ?”
Nhân viên lễ tân thấy soái ca liền lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Tống Chi Niên đầu, vặn thấy cùng soái ca ở góc tường, sắc mặt lập tức biến đổi cực kỳ đặc sắc.
Anh hít sâu một , nghiến răng :
“Rồi các cũng sớm muộn phá sản thôi!”
Nói xong, liền kéo cô gái tên Kì Kì bỏ .
Soái ca thì bên cạnh khẽ “tch” một tiếng:
“Bạn học, bạn trai cũ của em gặp em mà chẳng thèm chào hỏi, thật là vô lễ.”
: “…”
Cách đổi cách gọi từ “bạn trai” sang “bạn trai cũ” cũng nhanh thật.
nhớ lời , do dự:
“Ở nơi … một vạn, chỉ một món khai vị thôi ?”
“Làm gì chuyện đó.” Anh phóng khoáng:
“Có thể gọi khối món đấy. Chắc giờ đồ ăn cũng sắp lên đủ , về phòng thôi.”
vốn định từ chối, nhưng bỗng lóe một ý tưởng để chọc tức Tống Chi Niên, thế là ngoan ngoãn theo soái ca phòng ăn.
Vừa bước phòng riêng ban nãy, cả bàn sơn hào hải vị sáng lóa sẵn mắt .
nuốt nước miếng:
“Ơ… chỗ cũng mắc lắm hả.”
“Ừ.” Soái ca kéo ghế cho :
“Nếu em thích, ngày nào chúng cũng thể tới ăn.”
Anh trả lời nghiêm túc đến mức cũng nghẹn lời… ăn cơm nhiều năm như , thừa từng món cao cấp, tuyệt đối thể rẻ đến thế.
xuống:
“Cái cũng nhiều quá .”
Soái ca mỉm :
“Anh tin em thể ăn hết.”
“Tốt thôi, tin đúng .” đáp tỉnh bơ.
cũng cực kỳ tự tin khả năng ăn cơm của : ăn no nghỉ chút, đói, ăn tiếp, no nữa thì nghỉ nữa, thể ăn tiếp.
cầm đũa lên, đặt xuống. Thành thật :
“Anh phiền nếu một video ?”
“Anh thể giúp em mà? Kỹ thuật của đấy.” Nụ của rạng rỡ.
Ôi…
gật đầu đồng ý.
Một bữa ăn thoải mái cực kỳ, dù rằng cuối cùng cũng thể ăn hết.
Ăn mãi, ăn mãi, chắc lâu lắm .
“Ợ…” xoa xoa bụng, thở dài:
“Thực sự ăn nổi nữa , là gói mang về nhé?”
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, hàng mi dài của khẽ đổ bóng, như cánh quạt nhỏ phất nhẹ gò má
Ngón tay thon dài của đang bấm gì đó màn hình điện thoại.
tò mò:
“Anh đang gì thế?”
“Em tài khoản ?” Anh đáp, mà hỏi ngược .
“Tài khoản gì cơ?”
“Tài khoản đăng video .”
trợn tròn mắt, mà đoán trúng đang nghĩ gì!
Thật định một đoạn ăn uống ở nhà hàng , đăng lên mạng cho Tống Chi Niên tức c.h.ế.t chơi.