[HP] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 267: 2721 ngày

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:33:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Missy!”

“Vâng thưa .”

“Đưa cô chủ sửa soạn -”

Giselle nhăn mày, “Von, em chủ của gia tinh của .”

Không khí gượng gạo nãy giờ càng gượng gạo hơn, Von Montgomery mặt lạnh như tiền nuốt chửng lấy cô. Anh rít qua kẽ răng, còn chút yếu đuối nghẹn ngào nào nữa cả. “Em nhận cũng thế, chúng vẫn xem em là chủ nhân.”

Thấy Giselle cãi nữa, lạnh lùng, “Nếu em cùng Missy thì sẽ tự dẫn em .”

“Thôi ,” cô thỏa hiệp.

Con tinh cúi đầu như tàng hình, “Mời cô theo Missy,” dẫn đường khỏi sảnh khách. 

Cả hai qua hành lang rộng, tường ốp gỗ sồi sẫm màu treo những bức tranh sơn dầu khổ lớn của Muggle, mỗi bức đều đèn vàng chiếu riêng. Giselle tâm trạng thưởng thức, đầu cô vẫn điên cuồng suy tính.

Cầu thang chính hiện mặt, rộng đến mức 3 4 thể song song mà chạm vai. Bậc thang gỗ bóng loáng, tay vịn chạm khắc hoa văn cổ điển và cầu thang trải t.h.ả.m len dày màu đỏ rượu Gryffindor. Nhắc mới nhớ, nãy giờ thấy họa tiết Slytherin nào, lẽ thẩm mỹ của chủ cũ Von Montgomery tán đồng nên trang trí .

“Đây là Missy?”

“Dinh thự Montgomery ở Mỹ thưa cô chủ,” con gia tinh cung kính đáp.

Tiếng của cả hai vọng qua gian vắng lặng tối tăm gợi nhớ đến dinh thự của đám ma cà rồng. So với kiểu gothic đen u ám của bọn-hút-máu, gia cư của gã phù thủy thuần huyết chỉ cổ điển mà thôi, quá ghê rợn hù dọa.

“Là ở ?”

“Atlanta, Georgia thưa cô.”

Không gian tầng cũng im lìm chỉ tiếng đôi boot cô gái bước nhẹ t.h.ả.m lót dày. Mùi tuyết tùng thoang thoảng, mùi của Von, trong lòng cô thắt . Hai bên hành lang là những hàng cửa gỗ nâu, bố trí cũng chỉ khác pháo đài Morgenstern ở màu cửa và màu tường. Cuối hành lang là một cánh cửa đôi cao gần 3m, căn master suite hiện mắt, rộng đến mức cô ngước lên mới thấy hết. Trần nhà cao ít nhất 4 5m, đèn chùm pha lê nhỏ giọt lấp lánh nhưng chỉ sáng lờ mờ. 

Đây mới đúng là phòng ngủ Slytherin, Giselle nhủ thầm. Giường king-size khổng lồ chiếm gần hết gian giữa phòng, ga trải giường màu xanh lá phẳng phiu, gối cũng xanh lá in hình con rắn bạc. Hai bên là bàn đầu giường bằng đá cẩm thạch đen, một bên để chiếc đèn đồng kiểu cổ điển, hai cái đồ gác đũa mà cô phù thủy nhận chúng là cặp đồ gác đũa Von tặng cô khi xưa và cô gửi trả

Lò sưởi cháy cầm chừng trong góc phòng với ngọn lửa xanh lá, cửa sổ từ sàn đến trần rèm lụa dày che kín mít. Căn phòng âm u tối tăm thăm thẳm, còn tối hơn phòng ký túc xá nam sinh khi xưa.

Cô càng thắt khi thấy bức tường đối diện giường là một tấm ảnh to vật vã chụp hình hai đứa trong thư viện, bức hình mà Von gắn trong mặt dây chuyền đôi. Vẻ ấm áp yên bình của tấm hình tràn căn phòng chỉ mang đến càng nhiều nỗi đau chứ chẳng thể sưởi ấm phòng ngủ lạnh lẽo.

Nơi cũng như chốn ma cà rồng mà cũng như pháo đài Morgenstern, dù xa hoa lộng lẫy nhưng tý gì ấm áp của sống cả.

Thấy cô gái c.h.ế.t trân tấm hình khổng lồ, Missy cũng xúc động : “Hễ rảnh là chủ đây, ngắm bức tranh hàng giờ liền, đôi khi bỏ cả ăn. Cậu với gia tinh cô gái trong tranh sẽ là cô chủ của chúng , mà Missy nãy lời dặn...” 

Bỗng con gia tinh phóng tới đập mạnh đầu tường cái bốp.

Tiếng động đ.á.n.h thức Giselle, cô vội ngăn : “Missy dừng !” Con tinh dừng thật nhưng cái trán u lên một cục đủ thấy cú đập đầu mạnh đến cỡ nào.

Cần với Von về việc đối xử với gia tinh mới .

“Cháu rửa mặt.”

“À , xin cô,” con tinh hốt hoảng dẫn cô gái qua một cánh cửa nhỏ trong phòng, “Cô quần áo luôn ?”

“Có,” cô đáp, đúng là cô thích cái váy mua ở Costco chút nào. “ quần áo kích cỡ của cháu ?”

bỗng Runes lưng giật giật, cô bật thốt lên khi kịp suy nghĩ. “Có phụ nữ trong căn nhà ?”

Phải, tại chứ. Von Montgomery nhớ thương cô, treo hình cô trong phòng ngủ nhưng cũng thể ngăn cản việc phụ nữ khác, thậm chí là nhiều , dù gì cũng là gia chủ trẻ tuổi độc ...

“Cháu chỉ vuột miệng thôi,” cô chặn con tinh đang gì đó. “Cháu .”

“Là quần áo của cô, thưa cô chủ,” Missy cúi đầu. “Mỗi năm chủ đều mua nhiều kiểu dáng mới nhất, xong năm thì mới một lượt. vài kiểu phù hợp với dáng hiện giờ của cô lắm, các gia tinh đang sửa soạn .”

Giselle cắt ngang, “Thôi thôi Missy, những chuyện đó từ từ , cháu đồ nhanh nếu chủ của bà đủ kiên-”

Bụp! Von Montgomery xuất hiện giữa phòng ngủ trong một chiếc quần âu và áo sơ mi màu đen viền chỉ bạc. Đôi chân thon dài chiếc quần thể hiện rõ ràng, áo sơ mi hở ba cúc để lộ vòm n.g.ự.c rộng rãi, mặt rửa sạch và tóc chắc chắn vuốt keo .

Giselle ngượng ngùng đầu

Cmn đang quyến rũ cô.

“Anh ơn cài cúc .” 

Râu ria Merlin ơi, cô chắc chắn Von cũng nhớ đến hình ảnh trong đầu cô đây, trong Phòng Yêu Cầu khi chúng đầu tiên ở bên vì cô giăng lưới gài bẫy.

10 năm , 10 năm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hp-sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-267-2721-ngay.html.]

“Missy tại còn phiền cô chủ ? Sao giúp cô sửa soạn?” Tông giọng tuy lớn nhưng đầy quyền uy.

“Là của Missy, xin thứ ,” con tinh phóng tới đập đầu tường kêu cái bốp.

“Missy dừng !” Giselle thứ hai lệnh quắc mắt Von, “Von!”

Anh dửng dưng t.h.ả.m cảnh của gia tinh. “Anh lệnh và Missy thực hiện nên đáng trách phạt. Đó là bổn phận của gia tinh.”

“Là em kéo Missy hỏi chuyện.”

“Em cần hỏi gia tinh, thể hỏi . Trong trường hợp đó, thể ở đây cả ngày em quần áo để em hỏi chuyện.” 

xuống ghế bành, tựa lưng , bộ dạng nhàn nhã cô. Ba cúc áo vì động tác tay càng mở rộng, nửa bộ n.g.ự.c gần như lộ hết.

Giselle bỏ chạy trối c.h.ế.t phòng vệ sinh, khóa trái cửa, bắt đầu rửa mặt. Cùng lúc cô cũng để ý đến một chiếc bàn chải đ.á.n.h răng duy nhất bệ rửa, một cái đồ cạo râu ma thuật mà cô nhớ từng trêu đùa với Eli rằng thể chơi khăm bằng cách lẫn lộn bùa ếm lên đồ cạo để chúng cạo nhẵn luôn cả tóc.

Có tiếng gõ cửa khẽ khàng bên ngoài, “Missy đem quần áo đến, thưa cô.”

Giselle mở hé cửa, thấy con gia tinh giơ cả hai tay đưa đồ lên, “Cám ơn Missy,” khi khóa thấy Von Montgomery xoay cái ghế đối diện cửa phòng vệ sinh, tay cầm ly rượu vang nhấm nháp nhưng đôi mắt xám ánh lên màu đỏ rượu dời mắt khỏi cô.

Đồ Missy đưa đến nhiều, dụng cụ vệ sinh cá nhân, 2 3 chiếc khăn đủ kích cỡ, một chiếc đầm hoa cổ vuông tay phồng ôm sát dài đến mắt cá chân. Giselle tốn thời gian nữa nên buộc tóc lơ đễnh, đôi boot mang một đôi sandal trong nhà, tự nhủ chân cô to hơn 1 size so với hồi năm 5 cũng mua trữ sẵn đúng size .

Khi cô gái mở cửa bước từ nhà vệ sinh , Von Montgomery c.h.ế.t trân cô chỉ yết hầu chuyển động, nhưng lấy tinh thần nhanh, bật dậy bước hai sảy chân là tới mặt cô ngay.

“Selly,” giọng thấm đẫm nhớ nhung, nửa như khẩn cầu cô, “Selly, thể ôm em ?”

Cô ừ hử trong cổ họng, thế là đàn ông vồ tới bao lấy cô bé mọn trong vòng tay vững chãi. Tiếng tim đập hòa cùng tiếng nỉ non, “Selly, Selly, nhớ em,” mùi tuyết tùng và bạc hà cùng rượu vang hòa quyện xộc mũi, chất vải lụa mềm mại của chiếc sơ mi cọ ngứa da thịt cô. 

Von bắt đầu hôn lên tóc cô, “Em đây , Selly, em đây ,” nâng cằm cô lên để hôn xuống trán xuống má xuống mũi. khi chiếc môi nồng nàn của định hôn lên môi cô, Giselle rốt cuộc đẩy , “Von, chúng cần chuyện.”

Bàn tay vẫn niết đôi má nhỏ của cô gái, “Đã 2 giờ sáng , ngủ chút , sáng mai .”

“Thôi ,” cô gật đầu, “Sáng mai .” Thật bất tiện, mới đồ xong sang quần áo ngủ. “Chỉ giúp em phòng ngủ.”

“Em ngủ ở đây,” bàn tay Von siết chặt cằm cô gái, “Cùng với .”

“KHÔNG!” Cô đáp. “Em ngủ một , hoặc là chúng đều khỏi ngủ. Và chỉ cần 3 đêm thức trắng thôi khả năng phản ứng của chúng đều suy yếu.”

Đôi môi nhợt nhạt của cô hé mở , yết hầu Von Montgomery chuyển động nhưng một thoáng đáp, “Được , ngủ phòng bên cạnh.”

“Đây mới là phòng -”

“Nếu em ngủ một thì ở phòng , còn thì thức trắng.” Anh dùng lời của cô đe dọa cô.

“Được ,” Giselle lùi khỏi vòng tay , tiến tới chiếc giường king-size ngủ 4 còn đủ, “Ngủ ngon.” Nhanh chóng đắp chăn nhắm mắt.

Von Montgomery vẫn sững nơi đó một lúc, cô phù thủy giường , chui trong chiếc chăn vốn hôm qua còn đắp , những vì đêm muộn len qua khe rèm soi xuống gương mặt đẽ mà yếu ớt của cô gái. 

Bao lời chất chứa, những tình cảm ấp ủ suốt năm tháng chúng xa rời, xa mặt cách lòng, 2721 ngày chúng gặp , chuyện trò sẻ chia. Chúng bước sang tuổi 25, 7 năm 5 tháng 16 ngày, cô đổi khác cũng gì lạ.

Chẳng cũng thế , đổi quá nhiều đến chính còn nhận mà.

Von dằn thứ, khẽ bước khỏi vòng, cô gái giả vờ ngủ cuối khi đóng cửa .

Tiếng cửa đ.á.n.h cạch cũng là lúc Giselle mở mắt . Gối chăn vương đầy mùi Von, bạc hà tuyết tùng là nồng nhất, hệt như mùi cô ngửi thấy ở cái vạc chứa đầy tình d.ư.ợ.c năm xưa, thoang thoảng thêm mùi nước hoa nam. 

2721 ngày , 2721 những ngày và đêm, những ngắm trời và tự hỏi Von Montgomery đang gì, đang ngắm chòm Orion như cô ; những thế gian trải rộng vô biên vô bờ nhưng cũng thu bé xác cô gái nhỏ nhắn, cô tự hỏi còn nhớ đến cô , như cái cách cô đang nhớ đến đây, như cái cách cô nhắm mắt là nhớ đến khu vườn thần tiên của Hogwarts, nơi hai đứa dắt tay ánh trăng diệu kỳ và bầy tiên nhí bướm đêm bay phấp phới, xa xa trong Đại Sảnh Đường ban Nhịp Ma Phách Cổ hát vang bài Charmed by Moonlight.

Dưới ánh trăng bạc rọi bầu trời,

Lời nguyền thức dậy nơi phép thuật ngời,

Đôi mắt em như bùa mê giữa màn đêm,

Một điệu nhảy bí mật đưa đôi thêm gần.

Gió thì thầm mang theo lời yêu dấu,

Cái ôm ma thuật ánh trăng sáng ngời,

Không đũa phép nào phá vỡ lời thề,

Tình yêu mạnh mẽ hơn bất kỳ phép màu.

thật xa để trở về đây, ngủ chính chiếc giường mà Von Montgomery ngủ, sáng mai thức dậy là thể thấy . Có lẽ tương lai của chúng còn khó khăn đủ đường, nhưng chẳng trở về .

thoát khỏi Ysmerith, sống sót lành lặn và trở về đấy thôi.  

2721 ngày, Giselle Morgenstern rốt cuộc cũng trở về bên Von Montgomery.

Loading...