"Tóm là con thật tâm, xem , vẫn là hù sợ ."
Minh Thành Hữu nhấp một hớp cháo gà, cau mày . "Có chút mặn , Tiêu quản gia, bà món canh khác , Phó Nhiễm thích uống quá mặn."
Bây giờ Lý Vận Linh cũng còn tâm tư trông nom những chuyện , đuổi theo Minh Vanh hỏi chuyện trong nhà đối phương, Minh Vanh đau đầu dứt. "Thư Hương Thế Gia*, ?"
( *Thư Hương Thế Gia: Chỉ gia đình dòng dõi Nho học, học )
May mà Tiêu quản gia dặn phòng bếp chuẩn hai món canh buổi tối, Minh Thành Hữu cầm đồ ăn bưng lên lầu, bên tai là giọng Lý Vận Linh cùng Minh Vanh ngừng qua .
Đi phòng, Phó Nhiễm còn tỉnh, Minh Thành Hữu cẩn thận đặt thức ăn tủ đầu giường, mở đèn tường, Phó Nhiễm lỳ ở giường ngủ cũng ngon giấc, nhíu mày, áo n.g.ự.c cởi xuống vẫn để bên cạnh.
Minh Thành Hữu bỏ chăn , xem vết thương ở phần thể khỏi ngay .
Phó Nhiễm cảm thấy đau, mở mắt , hốc mắt ánh đèn rọi chút cay cay, Minh Thành Hữu hôn lên vết thương của cô, ngẩng đầu lên, môi mỏng tiến tới bên tai Phó Nhiễm. "Khá hơn chút nào ?"
"Tốt hơn nhiều, chỉ cần bất động là ."
"Đứng lên
Minh Thành Hữu đưa tay đỡ cô dậy, Phó Nhiễm động đậy. "Mẹ gì ?"
"Không ." Minh Thành Hữu đặt hai tay bên Phó Nhiễm. "Cùng lắm thì chúng về Y Vân Thủ Phủ."
"Đừng như ." Phó Nhiễm kéo chiếc chăn trùm qua vai. "Vốn là tới đây chăm sóc , nghĩ tới là cũng gặp chuyện."
Minh Thành Hữu mở máy sưởi cao thêm một chút, bưng chén lên. "Tiêu quản gia là canh chim bồ câu, dậy uống vài miếng, với việc khôi phục vết thương."
"Đi lấy bộ đồ ngủ tới đây giúp em."
"Em như thì đừng mặc quần áo, đụng vết thương kêu đau."
Phó Nhiễm chịu. "Cuối cùng em thể lên ăn cơm ?"
Ánh mắt Minh Thành Hữu lướt nhanh qua phía lưng cô.
"Trừ chồng em thì khác, em còn nơi nào từng thấy qua ? Anh xem xét, nghiên cứu một chút."
Phó Nhiễm đẩy tay của ."Em lên."
Minh Thành Hữu cầm chén đặt tủ đầu giường, một tay bỏ chăn , cũng lên giường, kéo cánh tay Phó Nhiễm ôm cô dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-687.html.]
Biết cô tự nhiên, Minh Thành Hữu cầm chăn lên vòng qua hai vai Phó Nhiễm, thể che ở n.g.ự.c cô.
Minh Thành Hữu khoanh chân vững vàng đó bưng chén lên, dùng muỗng múc canh đưa đến khóe miệng Phó Nhiễm, cô hé môi, khẽ nhấp.
"Uống ngon
Phó Nhiễm gật đầu.
Minh Thành Hữu đưa lên miệng nếm. "Không tệ, sáng mai khiến phòng bếp đổi món đa dạng cho em."
Canh cũng coi là nóng, nhưng Minh Thành Hữu múc một muỗng đó đưa đến khóe miệng thổi nhẹ theo thói quen, Phó Nhiễm theo động tác nghiêm túc chăm chú của , Minh Thành Hữu nâng tầm mắt lên, nơi khóe mắt kéo vui vẻ. "Mấy ngày tới đây nếu , chỉ thể theo từ phía . . . . . ."
Nét mặt Phó Nhiễm cứng đờ.
Anh đem canh đưa trong miệng Phó Nhiễm, thu tay , đó nghiêng qua ôm Phó Nhiễm. "Thật xin , để cho em chịu một cây roi ."
Phó Nhiễm ôm phần lưng Minh Thành Hữu. "Thật xin , em để cho lo lắng."
Anh khẽ hôn lên trán cô, Phó Nhiễm kéo đầu Minh Thành Hữu xuống, nụ hôn như sâu hơn.
Hôm , Minh Thành Hữu cũng tới công ty, Minh Vanh giao sự chuyện cho Hàn Tuyển giải quyết đó trở về Minh gia, quần áo xong ngoài là đón bạn gái.
Mặc dù Phó Nhiễm vẫn còn khó chịu, nhưng trường hợp như dĩ nhiên là thể vắng mặt, Minh Thành Hữu tìm bộ y phục rộng thùng thình cho cô , hai tới lầu , Lý Vận Linh cũng ăn mặc , ít khi Minh Vanh đưa cô gái nào về nên đặc biệt.
Người giúp việc trong nhà quét dọn phòng khách sáng sủa sạch sẽ, cho đến lúc ăn cơm tối Minh Vanh mới đón bạn gái, bên ngoài truyền đến tiếng còi xe, Lý Vận Linh sốt ruột sai Tiêu quản gia đẩy bà ngoài.
Minh Vanh lấy hành lý của bạn gái cùng quà tặng từ cốp xe , Phó Nhiễm thấy một bóng dáng theo bên cạnh Minh Vanh từ xa.
Có cảm giác giống như từng quen , đến gần đối phương cũng cao lắm, vóc dáng bình thường, Phó Nhiễm gương mặt đó, diện mạo đặc biệt hơn , dáng vẻ cũng tự nhiên.
Minh Vanh giới thiệu bạn gái cho .
"Hứa Dung."
Hứa Dung chào hỏi cùng , tầm mắt cô về Minh Thành Hữu, thỉnh thoảng Phó Nhiễm.
"Em là Phó Nhiễm chứ? Lúc chị Minh Vanh nhắc tới, năng lực của em thua kém đàn ông, để cho chị học hỏi một chút."
"Quá khen."
Hứa Dung vươn tay, Phó Nhiễm cũng đưa tay nắm tay cô.
Có vẻ như, sức nắm thật chặt.