Hắn nghiêng đầu, thể thấy m.á.u ứ đọng nửa bên mặt ngay tức khắc. Minh Thành Hữu vẫn túm cổ áo , bàn tay cứng rắn túm chặt, Lý Lận Thần vung một cú đánh Minh Thành Hữu tránh , Minh Thành Hữu kéo lên đó đá thẳng n.g.ự.c , một tiếng kêu đau truyền đến, Lý Lận Thần dài mặt đất một hồi lâu dậy nổi.
Cung Nguyện co rúc ở góc tường mãi. "Đừng đánh nữa."
Phó Nhiễm cũng ủng hộ phản đối, bên cạnh một ghế sa lon, cô phịch trong đó.
Lúc Minh Thành Hữu vẫn đang vô cùng tức giận, tức giận cách nào giải quyết, túm cổ áo Lý Lận Thần kéo đến ngăn tủ, phía bày các loại rượu đỏ, Minh Thành Hữu đem Lý Lận Thần áp đầu đó. "Nói, trăm phương ngàn kế như rốt cuộc mục đích của mày
Mặt Lý Lận Thần là máu, ánh mắt về phía Phó Nhiễm. "Mày thể hỏi vợ mày."
Minh Thành Hữu nghĩ đến hậu quả thể xảy nếu đến chậm một bước, trong lòng càng thêm lo sợ, kéo lấy cổ áo Lý Lận Thần kéo sang hướng khác, đầu đụng một hàng chai rượu bay ngoài, chất lỏng màu đỏ rơi xuống đất b.ắ.n tung tóe ngoài, giầy cùng ống quần Minh Thành Hữu cũng may mắn hơn.
Phó Nhiễm ở ghế sa lon, Cung Nguyện tới mặt cô, một trong đó ngăn . "Phó Nhiễm, các bỏ qua cho , kể từ khi gặp tai nạn vẫn bệnh, nhưng cho tới bây giờ chịu gặp bác sĩ, chuyện như xảy với ai cũng thể chịu đựng nổi, van cô."
Minh Thành Hữu ném Lý Lận Thần sang, ngã xuống ở cạnh chân Cung Nguyện, Cung Nguyện sợ tới mức sợ hãi kêu lên, vội ôm Lý Lận Thần lên. "Lận Thần, Lận Thần!"
Phó Nhiễm . "Thành Hữu, chúng trở về thôi."
Minh Thành Hữu đạp một chân khác của Lý Lận Thần. "Không phế tao ? Tao sẽ phế cái chân còn của mày, tránh khỏi mày ngoài chuyện !"
Bàn chân dùng sức, Lý Lận Thần cắn môi chịu đựng, Cung Nguyện lao tới ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Minh Thành Hữu. "Anh bỏ qua cho , van ."
Cô áp chặt Minh Thành Hữu, thu chân . "Buông tay!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-684.html.]
Cung Nguyện sợ tới mức chỉ ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Minh Thành Hữu, nghĩ tới vợ còn ở đây, thoát khỏi Cung Nguyện, ánh mắt lơ đãng lướt qua chiếc roi rơi mặt đất, Minh Thành Hữu thuận tay nhặt lên, dùng sức kéo roi ở trong tay , đó chỉ hướng Lý Lận Thần.
"Không là mày thích như ? Hôm nay tao cũng cho mày nếm thử mùi vị roi đòn một chút."
Lúc vung lên vẻ như mang theo gió lạnhPhó Nhiễm thể tiếng rít lên rõ ràng, một đòn quất lưng Cung Nguyện sấp lên Lý Lận Thần.
Cung Nguyện cắn chặt răng, Minh Thành Hữu vứt chiếc roi trong tay .
Anh vẫn như hết hận, Phó Nhiễm vội vàng dậy tới gần kéo tay . "Coi như hết."
Minh Thành Hữu liếc Cung Nguyện nhúc nhích, giọng Phó Nhiễm khẽ. "Chúng thể giống như ."
"Ném cục cảnh sát ." Minh Thành Hữu xong, ánh mắt hướng Phó Nhiễm bên , cũng gì, bỏ tay cô sải bước khỏi gian phòng.
Phó Nhiễm cầm điện thoại di động của , vịn vách tường dọc theo hành lang, cô chậm, tựa như động là thể cảm thấy đau nhức.
Minh Thành Hữu đợi cô ở khúc quanh, thấy cô chậm chạp, khuôn mặt cáu kỉnh, kéo cô về phía . Phó Nhiễm gần như là kéo tới bãi đậu xe, Minh Thành Hữu gì đẩy cô bên trong ghế lái phụ, phần lưng Phó Nhiễm chạm đến thành ghế, cô co hai vai lên theo bản năng.
Sau khi Minh Thành Hữu ở bên cạnh cô, nhưng cũng phát động động cơ ngay, nổi giận đùng đùng hướng Phó Nhiễm quát. "Nếu như mà tới trễ một bước, em định như thế nào?"
Phó Nhiễm là đang nổi nóng. "Em đúng mực, rượu rót em nôn hết, em chỉ là rốt cuộc như là mục đích gì."
"Một câu rõ em liền tự mạo hiểm?"
"Thành Hữu, chúng quá động , nếu là gần đây Lý Lận Thần thường xuyên vô tình gặp em, hôm nay nhất định hẹn em ngoài là sinh nhật , em nghĩ là ai."