Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-03-30 20:21:26
Lượt xem: 1

Phó Nhiễm cũng là người bình thường, cho nên, có lẽ đã bị Minh Thành Hữu yêu nghiệt này dẫn đăt rồi, tình cảnh này, không thể phủ nhận là bầu không khí rất tốt đẹp.

 

Bàn tay trái cô nắm lại, hết sức khẩn trương, giữa ngón tay chảy đầy mồ hôi. Phó Nhiễm nghe được tiếng t đập thình thịch tới cổ họng.

 

"Ba chữ gì??"

 

Minh Thành Hữu thấy hứng thú vơi thái độ của cô, hắn giơ tay lấy điếu thuốc chưa đốt đang ngậm trong miệng xuống.

 

"Anh thích cảm giác ở cùng một chỗ với em!"

 

"Không có?"

 

"Không rồi."

 

"Minh Thành Hữu, đây là ba chữ sao?"

 

Hắn cười khẽ cúi đầu.

 

"Anh nhớ lầm."

 

Trong miệng hắn lại khẽ lẩm nhẩm lời nói vừa rồi không thành tiếng.

 

"Là mười một chữ, nói không chừng còn phải tính cả dấu chấm than."

 

Phó Nhiễm nhoài người về phía trước nên thấy mệt, lúc đứng dậy, khóe mắt vì lời nói Minh Thành Hữu mà kéo giãn ra, mặt mày cô trong sáng. Bởi vì đây chính là cảm giác yêu thương, giống như là tơ vò, mùi vị ngọt ngào nhẹ nhàng thấm vào trái tim cô.

 

"Em cho là kia ba chữ gì?" Giọng nói Minh Thành Hữu như mê hoặc.

 

Ngón tay Phó Nhiễm gõ nhẹ lên vách tường.

 

"Em rất ngu, em rất đần, hoặc là. . . . . ."

 

Ngón tay Minh Thành Hữu xoa giữa hai đầu lông mày.

 

" Có như cần tự thừa nhận mình như vậy không ?"

 

không phải đều là anh thích nói sao?"

 

"A, xem ra ấn tượng của em đối với anh rất kém."

 

"Tiểu Nhiễm!" Giọng nói Phạm Nhàn từ cửa phòng ngủ truyền đến, Phó Nhiễm bỏ di động từ bên tai ra.

 

"Mẹ, con ở thư phòng."

 

Cô để di động lại bên tai, Minh Thành Hữu chế nhạo nói.

 

"Giống như vụng trộm yêu đương không bằng."

 

Phạm Nhàn mở cửa thư phòng ra thấy cô đang nói chuyện điện thoại, bà cười một tiếng, hướng Phó Nhiễm ra dấu không có chuyện gì sau đó tự giác đóng cửa lại.

 

"Phó Nhiễm! Năm mới vui vẻ."

 

Kim đồng hồ vừa đúng chỉ qua 12h, Phó Nhiễm thấp giọng trả lời.

 

"Anh cũng thế, năm mới vui vẻ."

 

Minh Thành Hữu lấy bó hoa hồng trên mui xe cắm lên bên trong cửa sắt Phó gia.

 

" Đây là tự tay mẹ anh trồng, nghe nói rất khó sống, nên anh hái mang tới."

 

"Anh không sợ sau khi bà biết sẽ xử lí anh sao?"

 

Phó Nhiễm mới vừa nói xong câu đó, liền nhìn thấy dưới lầu có người đang bước trên nền đá đi ra ngoài, định thần nhìn lại là Phạm Nhàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-308.html.]

"Mẹ em tới đấy."

 

"Anh thấy rồi".

 

Minh Thành Hữu tắt di động, Phạm Nhàn đi tới cửa nói gì đó với Minh Thành Hữu, Phó Nhiễm ở xa không nghe được. Chỉ thấy một lát sau Minh Thành Hữu cầm bó hoa đi theo sau Phạm Nhàn vào nhà, hắn giơ cầm bó hoa nở rộ trong tay lên vẫy cô.

 

Phó Nhiễm kéo cửa sổ, khép chặt lại cổ áo sải bước xuống lầu.

 

Minh Thành Hữu đứng bên trong phòng khách, Phó Nhiễm nhận lấy bó hoa trong tay hắn.

 

"Mẹ, hơn nửa đêm còn cho anh ấy vào nhà làm gì? " Phó Nhiễm nhìn hắn bĩu môi. "Anh về đi thôi."

 

"Tiểu Nhiễm!!"

 

Phạm Nhàn giống như không vui đi tìm bình hoa tới.

 

" Con để Thành Hữu đứng ngoài cửa tuyết rơi nhiều, những lời này truyền ra ngoài người ta còn tưởng Phó gia chúng ta không hiếu khách."

 

"Mẹ!!"

 

Phó Nhiễm bị uất ức.

 

"Là chính anh ấy nói không muốn vào."

 

"Đúng, mẹ, con cứ tới đây."

 

"Người ta khách khí là may mắn của con, đứa nhỏ này thật ngốc."

 

Minh Thành Hữu mỉm cười nhìn Phó Nhiễm nếu không sao lại có câu châm ngôn nói cha mẹ vợ nhìn con rể càng xem càng thích chứ,

 

Phó Tụng Đình vẫn còn đang xem tiết mục cuối năm, Phó Nhiễm dứt khoát đưa Minh Thành Hữu đi lên lầu ngồi, nếu cô đuổi hắn đi ngay lập tức không chừng sẽ bị Phạm Nhàn nói là ngược đãi hắn.

 

Bên trong gian phòng rất ấm, Phó Nhiễm pha ly trà nóng cho Minh Thành Hữu.

 

"Mùi vị tương đối nhạt, không đến nỗi buổi tối không ngủ được

 

Minh Thành Hữu thấy máy tính của Phó Nhiễm đặt ở trên bàn sách, đang phát ra một bản nhạc nhẹ, ngón tay Minh Thành Hữu mơn trớn bàn phím.

 

"Anh nhớ là hai năm trước chính là cái này, sao lại không đổi cái mới?"

 

"Oh, còn có thể dùng, em vẫn thường xuyên tới tiệm hút bụi cùng cài lại hệ điều hành, các mẫu Notebook mới tốc độ quá nhanh, không nhất thiết phải đi theo trào lưu."

 

Minh Thành Hữu ngồi vào chỗ của mình ở trên ghế, ngón tay mơn trớn bàn phím. "Anh đói bụng, có chút đồ ăn nhẹ không?"

 

"Lầu dưới có." Phó Nhiễm bỏ sách trong tay xuống.

 

"Em đi làm cho anh ăn."

 

Minh Thành Hữu gật đầu."Anh tìm một chút tài liệu."

 

Tiếng đóng cửa từ sau lưng truyền đến, Minh Thành Hữu nhanh chóng đăng nhập vào một tài khoản, đây là một chương trình do hắn tìm người chuyên môn về công nghệ thông tin soạn thảo, ngón tay thon dài nhanh chóng như con thoi trên bàn phím, hai năm trước hình của Vưu Dữu bị công bố ra ngoài, đầu tiên hắn cũng cho là Phó Nhiễm, nhưng cuối cùng lại cảm thấy chuyện có vẻ kỳ hoặc, Minh Thành Hữu nhớ lúc ấy hình của Vưu Dữu chính là được lưu ở đây.

 

Số liệu trở lại độ chính xác như cũ, Minh Thành Hữu nhập vào thời gian đại khái, chuỗi con số lướt trên màn hình máy vi tính, cuối cùng chậm lại sau khi được xác định.

 

Địa chỉ IP, địa chỉ gửi đi cùng thời gian công bố hiện ra từng nội dung chi tiết.

 

Hình là bị truyền ra ngoài từ bên trong phòng làm việc của Phó Nhiễm.

 

Ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến, Minh Thành Hữu nhẹ nhàng thoát ra, Phó Nhiễm bưng món ăn do má Trần chuẩn bị sẵn.

 

"Sa Kỳ mã, em đã ăn qua, không coi là quá ngọt."

 

Minh Thành Hữu kéo tay Phó Nhiễm.

 

"Mấy vũ sư ở phòng làm việc của em đi theo em cũng mấy năm rồi, khẳng định là quan hệ với em không tệ?"

Loading...