Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-03-29 09:56:27
Lượt xem: 1

Phó Nhiễm vén ống tay áo lên, dùng chân mở nắp thùng rác, rất nhiều món ăn còn chưa động đũa, thật sự lãng phí. Minh Thành Hữu thấy cô đang bị đau lại phải dọn dẹp, đương nhiên không chịu được, trên mặt hắn bày ra vẻ không tình nguyện, trong miệng lại nói.

 

" Em đi nghỉ ngơi đi, để anh dọn dẹp."

 

Phó Nhiễm thấy hắn vén tay áo lên, cô lùi lại bên cạnh, chỉ chỉ chén cháo đã ăn hết và vài món ăn còn dư lại.

 

"Những thứ này đều phải rửa sạch sẽ sau đó để về chỗ cũ."

 

Minh Thành Hữu không để ý, đầu tiên là đem toàn bộ thức ăn còn dư lại bỏ vào thùng rác, Phó Nhiễm nhìn thấy hắn bận rộn đi qua đi lại, cô dựa vào mép bàn, trong lòng có cảm giác bình yên cùng thỏa mãn không nói

 

Nghe nói con người lúc sinh bệnh sẽ rất yếu ớt, cô lắc đầu cười khẽ, cô bị thế này cũng chưa thể tính ngã bệnh được.

 

"Em cười gì?"

 

Bất ngờ, giọng nói không vui của người đàn ông lọt vào trong tai.

 

"Nhìn bộ dáng này của anh buồn cười lắm hay sao?"

 

Độ cong khóe miệng cô từ từ kéo ra, đúng là cười hết sức vui vẻ.

 

"Tôi vốn là không muốn cười anh, thật đấy. Tại sao anh lại chột dạ?"

 

Minh Thành Hữu xoay người, mở nước ấm rửa bát.

 

"Anh có gì phải chột dạ chứ?"

 

Phó Nhiễm mặc dép đi đến bên người hắn, chén cùng một đống đồ lớn bị bày trong bồn rửa tay, Phó Nhiễm đưa ngón tay chỉ một cái chén trong đó.

 

"Không phải rửa như vậy".

 

Ngón trỏ cô chọc lên mu bàn tay Minh Thành Hữu, muốn làm mẫu cho hắn xem, bàn tay Minh Thành Hữu thừa dịp cầm ngón tay cô, tay kia đẩy trán cô ra.

 

"Đi ra ngoài."

 

Ngón tay dính đầy dầu mỡ .

 

Phó Nhiễm kêu lên.

 

"Mặt của tôi, anh làm gì thế này!!"

 

Minh Thành Hữu dọn dẹp xong nhìn xung quanh không có thấy bóng dáng Phó Nhiễm đâu, trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước chảy, hắn đi tới cửa, thấy Phó Nhiễm đang đưa hai tay xuống nước ấm vục nước lên rửa mặt, nước đọng thuận theo cánh tay chảy vào ống tay áo trong, nửa ống tay áo đều ướt đẫm.

 

Minh Thành Hữu nhân thể chen đến bên cạnh Phó Nhiễm.

 

"Làm gì vậy?"

 

"Bẩn chết, trên mặt đều là dầu mỡ."

 

Phó Nhiễm nhắm mắt lại, lúc ngẩng đầu Minh Thành Hữu mới phát hiện trước n.g.ự.c cô cũng ướt một mảng lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-292.html.]

"Em là bệnh nhân đi qua đi lại làm gì?"

 

Minh Thành Hữu đẩy tay của cô ra.

 

"Anh rửa giúp em."

 

"Không cần."

 

Phó Nhiễm còn nhớ rõ là tay của hắn mới vừa rửa chén xong.

 

"Anh đã dùng dung dịch rửa tay rửa sạch rồi."

 

Minh Thành Hữu mở vòi nước, Phó Nhiễm bướng bỉnh lắc đầu, nhắm mắt lại đưa tay với khăn lông.

 

Minh Thành Hữu cố tình đưa hai tay ra sờ soạng hai má cô.

 

"Đúng không, chính em cũng cảm thấy sạch sẽ."

 

" Minh Thành Hữu."

 

"Gào cái gì mà gào, cứ rửa đi."

 

Minh Thành Hữu cầm lấy cánh tay Phó Nhiễm kéo cô trở về bồn rửa tay, tay kia đặt nhẹ phía sau cổ cô.

 

"Hạ thấp xuống."

 

Lòng bàn tay vốc nước ấm phủ lên mặt cô, Phó Nhiễm ngừng thở, động tác của Minh Thành Hữu lại dịu dàng đến không ngờ, hắn vén tóc Phó Nhiễm hướng ra sau gáy, lấy khăn lông lau sạch sẽ từng giọt nước đọng trên gương mặt cô.

 

Cô mở mắt ra, đưa tay nhận lấy khăn lông đi ra ngoài, lúc này trời cũng không muộn lắm, Phó Nhiễm đứng ở phía trước cửa sổ trong phòng bệnh nhìn ra ngoài, tuyết tích lại trên cửa sổ khá dày, mãi không thấy Minh Thành Hữu đâu, Phó Nhiễm kéo màn cửa sổ ra mới nghe thấy tiếng bước chân, đã thấy hắn giống như đã tắm rửa xong, thay bộ đồ ngủ vừa mua.

 

Sắc mặt cô hơi thay đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ vặn vẹo.

 

"Buổi tối tôi không cần phải truyền nước biển, anh có thể về đi."

 

"Nơi này thoải mái giống như khách sạn ấy, nói cho cùng thì vẫn còn có tuyết rơi bên ngoài, nếu gặp sự cố em sẽ chịu trách nhiệm sao?"

 

Minh Thành Hữu vẫy vẫy đầu, nước đọng vẩy ra cả trên mặt Phó Nhiễm, hắn đứng ở trước cửa sổ, bông tuyết tuôn rơi xuống vẫn như cũ, che giấu huyên náo cùng phồn hoa vốn có của thành thị, đem diện mạo mọi vật trở lại trạng thái như cũ.

 

"Vậy anh lại mở một phòng đi."

 

"A…"

 

Dường như Minh Thành Hữu không thể nhịn cười mở miệng.

 

"Thật coi bệnh viện là khách sạn rồi, em yên tâm, em là bệnh nhân anh sẽ không làm gì em đâu, với lại nơi này lại không chỉ có một cái giường."

 

Minh Thành Hữu đưa tay chỉ ra cửa.

 

"Phía ngoài phòng nghỉ còn có giường."

 

Phó Nhiễm nghe vậy, đành phải thôi, có lẽ tranh luận không thay đổi chút nào. Truyền nước xong, cánh tay cũng không thấy đau lắm, Phó Nhiễm ngồi xem ti vi trên ghế sofa, Minh Thành Hữu cầm lấy điều khiển từ xa đổi kênh, Phó Nhiễm đưa tay lấy lại, đổi vài kênh, vừa lúc một kênh đang phát bộ phim mới Lee Jun Ki đóng sau khi xuất ngũ "Arang and the Magistrate."

Loading...