Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-03-29 09:55:47
Lượt xem: 1

Minh Thành Hữu theo sát cô, Phó Nhiễm có thể cảm giác được nguồn nhiệt trong cơ thể của hắn xuyên qua cánh tay tiếp xúc với nhau truyền tới trên người mình. Hai y tá mím môi cười, tụm đầu lại xì xào bàn tán.

 

"Đi thôi."

 

Một y tá cầm bình nước biển lấy tay đụng đụng người đồng nghiệp.

 

"Đợi chút ."

 

Phó Nhiễm lên tiếng.

 

"Treo lên đi, tôi sẽ không thay mà vẫn mặc y phục của mình."

 

Ánh mắt Minh Thành Hữu nhìn xuống chân của cô, vết bùn loang lổ dơ bẩn không chịu nổi, quần áo cũng không sạch sẽ chút nào, ống tay áo lông mỏng bị rơi ra, thực giống như kẻ ăn xin chuyên nghiệp trên quảng trường.

 

Phó Nhiễm nhìn theo tầm mắt hắn, cô chụm hai chân lại sau đó nhận lấy quần áo bệnh nhân trong tay Minh Thành Hữu.

 

"Tôi đi to

 

Minh Thành Hữu đưa tay ra, thấy cô đứng dậy sải bước rời đi, hắn lấy di động ra gọi điện thoại, tiếng Phó Nhiễm đóng cửa lọt vào trong tai, ánh mắt hắn nhìn đến chỉ thấy một cái bóng mơ hồ trên kính mờ.

 

Sau một hồi đi qua đi lại mới thấy cô đi ra, đầu tóc rối bời nằm trên vai, bởi vì thay đồ nên có chút vểnh lên, hẳn là thay bộ quần áo không dễ dàng gì, Minh Thành Hữu thấy cô thở hổn hển.

 

Phó Nhiễm mang dép đi đến trước giường.

 

" Được rồi, treo đi, xin hỏi có mấy bình?"

 

"Ba bình. "

 

Y tá bước lên chuẩn bị kim tiêm.

 

"Truyền thuốc giảm nhiệt, cũng có tác dụng giảm đau. Sáng mai cũng truyền ba bình nữa".

 

"Nhiều như vậy."

 

Phó Nhiễm nhỏ giọng lầm bầm, cô vén chăn lên ngoan ngoãn lên giường, không dám chậm chạp, thực sự miệng vết thương rất đau.

 

Minh Thành Hữu khoanh tay trước n.g.ự.c đứng ở cuối giường, lúc ghim kim Phó Nhiễm cúi đầu, mái tóc dài che mất động tác của y tá, một tay khẩn trương nắm chặt ga giường, kỳ thật không phải là sợ đau, mà trong lòng chỉ cảm thấy có một nỗi sợ hãi không tên nào đó.

 

Y tá vỗ vỗ tay của cô.

 

" Sẽ rất nhanh thôi".

 

Minh Thành Hữu đi tới, nhân tiện dựa lên đầu giường Phó Nhiễm, tự nhiên hắn vòng tay qua bả vai cô, đem đầu cô áp vào n.g.ự.c mình.

 

Trong lúc cô hơi thất thần, kim tiêm đã đ.â.m vào mạch m.á.u màu xanh chuẩn xá

 

Y tá dùng băng dính dán cố định, ngẩng đầu mỉm cười lộ ra má lúm đồng tiền.

 

" Cô thật hạnh phúc, lúc đau đớn có bạn trai bên cạnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-289.html.]

 

Phó Nhiễm đặt tay ở trước người, rời khỏi lồng n.g.ự.c của Minh Thành Hữu, hai y tá đẩy xe ra khỏi phòng. Phó Nhiễm ngẩng đầu nhìn bình nước biển chằm chằm, không hề chớp mắt.

 

Một lúc sau trong phòng đang yên tĩnh lại truyền đến tiếng đập cửa lần nữa.

 

"Vào đi."

 

Là nhân viên cửa hàng quần áo, xách theo vài túi to hấp tấp đi vào.

 

Nhân viên cầm tờ giấy trong tay, Minh Thành Hữu ký tên như rồng bay phượng múa rồi đưa trả lại cho hắn, nhận lấy túi to đặt lên đầu giường Phó Nhiễm.

 

Minh Thành Hữu tìm túi đựng đồ nam, hắn coi như không có ai ở đây, ngón tay thon dài đã bắt đầu cởi khuy áo, sau khi ba nút áo đầu tiên được cởi ra, một lồng n.g.ự.c cường tráng lộ ra, Phó Nhiễm ho nhẹ, chỉ chỉ toilet.

 

"Nói không chừng chút nữa sẽ có y tá vào đấy."

 

Khóe miệng của hắn mỉm cười, dáng vẻ không để ý chút nào, ngón tay lại lặp lại động tác lần nữa, trong mắt lại đột nhiên thoáng hiện lên bi thương không thể nói lên được, động tác đang làm cũng dừng lạ theo, Minh Thành Hữu thu tay, cầm lấy túi đồ đi vào toilet.

 

Phó Nhiễm nghe tiếng bước chân xột xoạt liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa phòng vệ sinh bị đóng lại.

 

Lúc Minh Thành Hữu đi ra hiển nhiên là đã tắm rửa qua, tóc hơi ướt, áo sơ mi mặc lên người còn chưa cài nút, hắn dùng khăn lông khô lau đầu tóc.

 

"Muốn ăn chút g

 

Phó Nhiễm ngó ra ngoài cửa sổ, huyên náo một hồi đến bây giờ mới thấy sắc trời bắt đầu âm u.

 

"Tôi không đói bụng."

 

"Không đói thật sao?"

 

"Ừ, một chút cũng ăn không vào."

 

Minh Thành Hữu tiến đến trước giường.

 

"Anh đi mua một ít thức ăn, sẵn tiện lấy túi xách cho em luôn, đưa chìa khóa xe cho anh."

 

"Không phải là anh đang cầm sao?"

 

Vừa rồi cưỡng chế bắt y cô lên xe, còn đoạt lấy chìa khoá của cô.

 

Minh Thành Hữu bừng tỉnh nhớ tới, hắn lấy chìa khoá ở túi áo khoác, cầm ví tiền cùng di động muốn đi ra ngoài, suy nghĩ một chút, xoay người nói với Phó Nhiễm.

 

"Anh sẽ cho y tá vào kiểm tra, em mau nghỉ ngơi đi."

 

"Không cần."

 

Ánh mắt Phó Nhiễm đang nhìn bình nước biển dời đi.

 

Minh Thành Hữu đã ra tới cửa.

 

Trong phòng bệnh to như vậy, hơi trống vắng và không có một chút tiếng động.

Loading...