Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-03-27 18:31:44
Lượt xem: 3

Thẩm Tố Phân ngẩng đầu lên ngắm nhìn đứa con gái này, Phó Nhiễm sống cùng khi còn bé, mặt mày lạnh nhạt, chưa bao giờ quá thân mật với bà, nhưng vẫn luôn quan tâm chăm sóc.

 

Vưu Ứng Nhụy bảo nhân viên bỏ hai bộ quần áo Phạm Nhàn thử qua gói lại vào túi, Phó Nhiễm đứng ở trước quầy.

 

" Để tôi thanh toán!! "

 

Ở khu trang phục nam, Vưu Chiêu Phúc cũng lấy y phục tới chuẩn bị thanh toán. Vưu Ứng Nhụy mở bóp da ra, cô đưa thẻ vàng cho nhân viên thu ngân, nghiêng đầu nhìn Phó Nhiễm nói.

 

" Không cần, vài bộ quần áo thôi mà".

 

Phó Nhiễm thấy vậy, cũng không cần tranh cãi về vấn đề này. Nhân viên trả lại thẻ cho Phó Nhiễm.

 

"Phó tiểu thư làm việc ở MR sao?"

 

"Ừ."

 

Phó Nhiễm tiện tay tiếp nhận, đây là Minh Thành Hữu đưa nói là phúc lợi cuối năm , nghe nói có thể được chiết khấu không ít trong cửa hàng.

 

"Phó tiểu thư nhất định là làm ở công ty cao tầng, đây thẻ kim cương được chiết khấu của cửa hàng chúng tôi. Nếu chi tiêu trực tiếp sẽ không bị trừ đi, mà số tiền còn lại sẽ được thẻ của MR trả

 

Phó Nhiễm không hiểu những thứ này, ban đầu còn tưởng là chiết khấu bình thường.

 

"Vậy số tiền kia cứ để cho tôi thanh toán đi."

 

Sắc mặt Vưu Ứng Nhụy tối lại, hai chữ MR lọt vào trong tai, cô quay mặt qua chỗ khác nhìn nhân viên, nhưng lời nói lại hướng phía Phó Nhiễm nói.

 

"Không cần."

 

Đã như vậy, Phó Nhiễm dứt khoát rời quầy. Phạm Nhàn cùng vợ chồng Vưu gia ngồi chỗ ghế salon nghỉ ngơi, Vưu Ứng Nhụy xách túi đồ đi tới.

 

"Mẹ."

 

"Được rồi?"

 

Thẩm Tố Phân không ý thức đáp một câu. Nhưng Vưu Ứng Nhụy lại trực tiếp đi đến bên cạnh Phạm Nhàn.

 

" Mẹ, sẽ đón giao thừa ở đâu? Đã nghĩ được chưa?"

 

Phạm Nhàn uống ngụm cà phê.

 

"Chắc là tại nhà, lễ tết truyền thống nhất định phải ở nhà."

 

Vưu Ứng Nhụy tán thành nhẹ gật đầu, tựa hồ mở miệng muốn nói thêm, Phạm Nhàn trước một bước nói ra.

 

"À, con hiếm khi được trở lại, năm nay có thể mới trở về bên cạnh ba mẹ con. Qua hết năm lại đi Italy?"

 

Lời Vưu Ứng Nhụy muốn nói nghẹn ở cổ họng.

 

"Vâng."

 

"Mấy ngày nay càng phải dẫn ba mẹ con ra ngoài

 

" Mẹ ! Con muốn đi cùng mẹ. Nếu không lễ giao thừa hai mẹ con ta cùng đi? Năm sau con về nhà sẽ đi cùng ba mẹ con sau."

 

Thẩm Tố Phân và Vưu Chiêu Phúc nhìn nhau, cũng không ai mở miệng. Phó Nhiễm nghe vậy, mu bàn ta đặt trên đầu gối căng thẳng, gương mặt Phạm Nhàn hơi biến sắc, nụ cười cưng chiều, kéo tay Vưu Ưng Nhụy vỗ nhẹ.

 

" Nhuỵ Nhuỵ của chúng ta thật tốt, luôn nhớ tới tôi. "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-278.html.]

 

Chợt bà chuyển chủ đề.

 

" Nhưng quan trọng là giao thừa cùng ngày bình thường không giống nhau. Con không ở nhà, ba mẹ con ở nhà sẽ rất vắng lạnh đấy?"

 

Vừa là cự tuyệt, vừa hợp tình hợp lý. Nụ cười trên khoé miệng Vưu Ứng Nhuỵ ngưng lại.

 

"Mẹ nói đúng lắm, con vẫn là suy nghĩ chưa đến nơi đến chốn".

 

Nhân viên xách từng túi một đã chuẩn bị xong, Phó Nhiễm và Phạm Nhàn ra khỏi cửa hàng trước trước, bà cầm túi đồ trong tay.

 

"Chúng ta đi dạo siêu thị một chút. Đầu năm nhất định phải tới Vưu gia chúc tết, quà lễ cũng không thể thiếu."

 

"Vâng."

 

Vưu Ứng Nhuỵ ra khỏi cửa hàng, đi sau là Thẩm Tố Phân và Vưu Chiêu Phúc, cô nhìn hai mẹ con nắm tay nhau đi trước cách đó không xa, nhìn lại quần áo cha mẹ trong túi bên cạnh một chút, trong lòng không khỏi có cảm giác chua xót, khó chịu không hình dung ra.

 

Phó Nhiễm đi dạo phố về than mệt, Phạm Nhàn cười đôi chân không nhiều sức chịu đựng của cô, đi thay đôi dép mềm mại liền thấy cả người thoải mái.

 

Đi vào phòng khách, thấy trên bàn bày nhiều hộp quà, Phạm Nhàn gọi má Trần

 

"Hôm nay có ai tới nhà sao?"

 

Phó Nhiễm mang theo chiến lợi phẩm đi tới trước bàn, vừa nhìn qua cửa sổ phòng sách thấy Phó Tụng Đình, cô nhìn lại một lần nữa, người đàn ông ngồi đối diện với Phó Tụng Đình ngẩng đầu lên, ánh mắt hòa cùng ánh chiều tà bên cửa sổ, ánh mắt sáng nhìn lên, giống như lóe lên vẻ u ám không nhìn rõ.

 

Tại sao con người gieo họa này lại ở đây?

 

Má Trần đưa tay chỉ chỉ, lúc này Phạm Nhàn mới nhìn thấy Minh Thành Hữu.

 

Phó Tụng Đình thấy đối phương chậm chạp không đánh cờ, ngẩng đầu lên nhìn theo ánh mắt Minh Thành Hữu, lúc này mới thấy hai mẹ con ở trong phòng khách.

 

" Về rồi."

 

Phó Nhiễm mở ti vi, ngồi ở ghế salon xem chương trình giải trí. Phạm Nhàn đẩy cô một cái.

 

"Ngồi ở đây vướng chân vướng tay, qua ngồi chơi với cha con đi."

 

Sao bà không nói thẳng ra là qua ngồi cùng với Minh Thành Hữu.

 

"Mẹ, con đi dạo phố hai chân nhức mỏi c.h.ế.t đi được."

 

"Đi, đi, đi."

 

Phạm Nhàn không nói nhiều, trực tiếp đuổi.

 

"Châm trà đi."

 

Phó Nhiễm không tình nguyện đứng dậy, má Trần đã sớm chuẩn bị nước trà,

 

đâu cần cô phải làm. Phó Nhiễm bước lộn xộn đi về phía cửa sổ, tình hình trên bàn cờ đang nóng ngất trời, cô đi tới bên cạnh Minh Thành Hữu, chân đụng tới bàn trà, ánh mắt liếc qua bàn cờ nhìn thấy Minh Thành Hữu muốn hạ quân cờ trong tay xuống.

 

"Không thể đánh nước này."

 

Minh Thành Hữu tránh ánh mắt Phó Tụng Đình, ngón tay không để lại dấu vết bấm vào chân cô.

 

Miệng lại nghiêm túc nói.

 

"Vậy muốn đánh nước nào?"

Loading...