Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-03-26 18:50:22
Lượt xem: 3

"Sinh nhật của anh lại không thiếu người tham gia cùng anh."

 

Cô biết hôm nay mới là sinh nhật Minh Thành Hữu, cẩn thận bên hắn qua hết ngày này.

 

Người khác cũng không biết ngày vốn là ngày nên thuộc về Minh Thành Hữu, tâm tình Phó Nhiễm phức tạp, cô không muốn gánh trách nhiệm nặng nề thế này lần thứ hai.

 

Minh Thành Hữu đưa gương mặt gần trong gang tấc.

 

"Anh không cần người khác đến vì anh."

 

Phó Nhiễm biết hắn so sánh không rõ ràng.

 

"Đến lúc đó hãy nói có được không? Tôi sẽ cố gắng."

 

"Không, anh muốn phải chắc chắn."

 

Minh Thành Hữu kiên quyết.

 

"Giống như em đáp ứng Minh Tranh vậy."

 

Phó Nhiễm đang rất mệt mỏi, hơn nữa tâm tình không tốt, nghe Minh Thành Hữu nói vậy tâm tình lập tức cáu kỉnh.

 

"Tôi đáp ứng hắn gì chứ? Sinh nhật của hắn lại đi cùng với anh. Vậy còn muốn thế nào nữa? Minh Thành Hữu, anh còn muốn tôi phải làm thế nào?"

 

Phó Nhiễm dùng sức đưa tay đẩy Minh Thành Hữu ra, cũng không để ý tới hắn, lảo đảo mở cửa xe đạp chân ga rời đi.

 

Minh Thành Hữu không bao giờ nghĩ tới Phó Nhiễm sẽ cáu kỉnh như vậy, hắn là mềm mỏng mới chờ cô ở đây, không nghĩ tới lại ồn ào chia tay trong không vui.

 

Phó Nhiễm ra sức nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, nước mắt chảy xuống. Đây là buồn phiền do cô tự chuốc lấy, nên làm gì cũng không biết, sinh nhật của Minh Tranh cùng nên qua ngày nào thì cứ qua.

 

Phó Nhiễm lau mắt, trong lòng phiền muộn không nói lên lời, cô dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y đ.ấ.m vào tay lái.

 

Tiếng động ồn ào khiến cô tỉnh táo lại rất nhanh. Phó Nhiễm rút khăn giấy lau nhẹ khóe mắt, cổ họng nghẹn ngào ức chế không nén được. Nhưng chung quy lại là không đành lòng.

 

Cô không thể mắt nhắm mắt mở, lại thừa nhận cô không thể làm thay đổi mọi chuyện theo chiều hướng tốt đẹp.

 

Giống như lần này, cô không cố ý coi thường thất vọng của Minh Tranh, chính là chỉ vì muốn cùng Minh Thành Hữu trải qua sinh nhật đúng nghĩa.

 

Hôm sau tỉnh lại, đầu đau như muốn nứt ra.

 

Phó Nhiễm cố gắng tới phòng làm việc, có chút công việc phải làm cho xong, cô cũng không tới MR, biết Minh Thành Hữu cố ý, Phó Nhiễm lười phải tự mình tới cửa cho hắn tiêu khiển.

 

Lâm Lâm đứng bên ngoài gõ cửa phòng làm việc.

 

"Vào đi".

 

"Tiểu Nhiễm, có người tặng hoa ."

 

Lâm Lâm dẫn theo người ở tiệm bán hoa bước vào phòng làm việc. Đêm qua Phó Nhiễm về nhà muộn nên bây giờ người đang thấy khó chịu.

 

"Phó tiểu thư! Hoa của cô".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-267.html.]

 

Hoa bách hợp trắng, kiều diễm ướt át, mùi hoa nhẹ nhàng, Phó Nhiễm cầm bút lên ký nhận, chỉ chỉ người ở tiệm bán hoa đặt hoa trên bàn làm việc.

 

"Lâm Lâm, lấy bó hoa đi, tôi cảm thấy để bó hoa ở đây hơi lãng phí."

 

"Vừa đúng phòng vũ đạo thiếu hoa tươi, đặt ở đó đến hết năm nói không chừng cả gian phòng đều là hương."

 

Phó Nhiễm vùi đầu làm việc, di động rung lên, còn phát ra tiếng chuông chói tai, cô cầm trong tay nhìn là Minh Thành Hữu. Mấy lần bị ngắt, hắn vẫn gọi tiếp không bỏ cuộc.

 

Phó Nhiễm đưa di động đến bên tai.

 

"Alo ?"

 

"Sao em không tới phòng làm việc

 

"Tôi đang ở phòng làm việc."

 

Phó Nhiễm cầm bút ký tên trên giấy A4, kéo lê từng nét bút màu đen.

 

"Có chuyện gì sao?"

 

Đầu kia truyền đến tiếng cửa mở.

 

" Anh không có thấy?"

 

Phó Nhiễm nhẹt mũi, nói chuyện nặng nề.

 

"Mơi sáng sớm anh cho người tới tới FU tặng hoa, không phải là biết tôi không đến MR sao?"

 

Diễn trò còn rất thú vị, tự biên tự diễn.

 

Một lúc lâu Minh Thành Hữu không mở miệng, Phó Nhiễm nghe được tiếng đóng cửa truyền đến, giọng đàn ông tỉnh táo mà lạnh nhạt.

 

"Anh không cho người tới tặng hoa cho em!!".

 

Khoé mắt Phó nhiễm liếc tới thiệp nhỏ trên bàn, cô nghĩ chắc hẳn là Minh Thành Hữu, mấy ngày trước hắn cũng cho người đem hoa tới, Phó Nhiễm mở thiệp ra, thấy ghi tên Minh Tranh. Cô trợn tròn mắt, nhất thời không tránh được lúng túng.

 

"Đi MR có chuyện gì sao?"

 

Minh Thành Hữu im lặng một hồi lâu, Phó Nhiễm muốn nói nữa thì nghe được tiếng ngắt máy truyền đến.

 

Cô để điện thoại về chỗ cũ, vốn là bị cảm nên thấy khó chịu, nào có tâm tư quan tâm chuyện khác. Ăn cơm xong, nhận được điện thoại của quản lý Lý ở MR.

 

Phó Nhiễm lái xe dẫn theo mấy người, một người khác vừa mua chiếc xe Quân Uy mới, sau khi đến MR bọn họ đi phòng tài vụ trước. Nếu Phó Nhiễm đến đây thì cũng chỉ là lên lầu lấy chú tài liệu.

 

Thư ký Nghê chuẩn bị nghỉ trưa, vừa hát vừa thu xếp đồ đạc ở phòng làm việc, nhìn thấy Phó Nhiễm, đầu tiên là xị mặt xuống, giống như tất cả tâm tình đang vui vẻ đều bị cô phá hỏng.

 

Phó Nhiễm gật đầu coi như là chào hỏi, ở những nơi không muốn đến cũng không cần cố ý miễn cưỡng lấy lòng. Cô lấy chìa khoá phòng làm việc từ trong túi xách ra, lúc vào mới phát hiện là cửa không khóa. Phó Nhiễm đẩy cửa đi vào, thấy Minh Thành Hữu đang ngồi trên ghế làm việc của cô.

 

Hắn quay lưng về phía cửa, toàn bộ rèm cửa sổ hướng Bắc được kéo lên, phòng làm việc vốn là sáng sủa, thư ký Nghê ngó vào, Phó Nhiễm xoay người đóng cửa lại. Minh Thành Hữu vẫn duy trì tư thế ban đầu. Phó Nhiễm bước tới giá sách, lúc trước đã bảo thư ký Nghê mang đi, giờ lại thấy từng chiếc model xe được bày trở lại, chính cô ta để tài liệu nên rất rõ ràng, Phó Nhiễm đi tới phía đứng hàng giá sách khác, ánh mắt người đàn ông nhìn theo ngay sau đó.

 

Phó Nhiễm tìm được tài liệu đang cần, liền rút ra, xoay người, thấy Minh Thành Hữu liếc nhìn mình không chớp mắt.

Loading...