Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:23:44
Lượt xem: 2
Minh Thành Hữu thẳng thắn khen kỳ nghệ Phó Tụng Đình cao siêu, hướng Phó Nhiễm trừng mắt, còn nói người đứng xem sáng suốt hơn người trong cuộc cơ đấy. Còn một chút nữa là ăn cơm tối, Minh Thành Hữu đã tới Phó gia mấy lần, nhưng cũng chưa từng lên lầu. Hắn đi theo sau Phó Nhiễm, hành lang lầu hai treo đầy tranh chữ, Minh Thành Hữu đi qua một căn phòng, thấy bảo mẫu từ bên trong ra ngoài. Ánh mắt liếc qua, là phòng của phụ nữ.
Hắn đứng ở cửa.
" Đây là phòng ngủ của em phải không? Anh vào xem một chút."
Nói xong, tay đã muốn mở cửa ra.
Phó Nhiễm đi trước, nghe được động tĩnh liền xoay người, cô sải bước tới bên cạnh Minh Thành hữu , giữ tay hắn lại.
"Phòng của tôi ở bên trong, phòng này không phải."
"Vậy là phòng của ai?"
Phó Nhiễm kéo khép lại cửa phòng, Phạm Nhàn có một thói quen, bà cũng nói qua với Phó Nhiễm. Dù sao phòng này cũng từng của con gái sống bên cạnh hai mươi năm, như một ký ức tốt đẹp để nhớ lại, dù không có người ở cũng không muốn bỏ không căn phòng này.
"Vưu Ứng Nhuỵ."
Cô nhẹ nhàng nói ra cái tên này.
Minh Thành Hữu như có điều suy nghĩ gật đầu.
"Chính là người bị nhận sai từ nhỏ với em phải không ?"
"Ừ."
Chỉ cần là đề tài dính đến Vưu Ứng Nhuỵ, Phó Nhiễm đều không muốn nói nhiều.
Minh Thành Hữu không che giấu được tò mò. "Hình như vẫn chưa từng thấy qua cô ấy. Hiện tại cô ấy sống ở đâu ?"Phó Nhiễm nhớ tới lo lắng Phạm Nhàn từng nói qua.
"Hình như rất tốt. Cô ấy sống ở nước ngoài."
"Vậy sao?"
Phó Nhiễm cũng không nói này nói nọ ở sau lưng người khác, nên chuyện Vưu Ứng Nhuỵ có khả năng được bao nuôi cô càng nói năng thận trọng, không bôi xấu danh dự người khác.
Minh Thành Hữu đi theo Phó Nhiễm vào phòng của cô, điển hình là phòng phụ nữ. Phong cách khác với phòng ngủ chính của bọn họ ở Y Vân thủ phủ một trời một vực, cửa sổ hướng Nam, ánh mặt trời cực đẹp. Phòng ngủ gọn gàng sạch sẽ, trên cửa kiếng treo đầy những đồ vật nhỏ linh tinh. Sàn nhà màu đỏ sậm, tấm thảm phủ lên trên, cửa sổ bên bàn sách có mấy quyển sách, Minh Thành Hữu đi vào, thấy Phó Nhiễm chạy thật nhanh đến phía trước cửa sổ, động tác lưu loát gấp lại chăn. Cô hơi lúng túng đỏ mặt.
"Sáng sớm dậy hơi vội."
Gian phòng của cô đều do chính cô dọn dẹp, không có thói quen để người khác vào.
Minh Thành Hữu cười cười, đứng tại cửa ra vào, thân thể thẳng tắp đi vào.
"Ngủ một mình có ngon không?"
Phó Nhiễm sớm đã có thói quen Minh Thành Hữu có bản lãnh đột nhiên làm nghẹn c.h.ế.t người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-260.html.]
" Rất tốt."
Hắn ngắm nhìn bốn phía, đi tới phía trước cửa sổ, tiện tay cầm quyển sách lên, quả đúng là quyển "Duyên tới cấu kết" mà Phó Nhiễm mua ở nhà sách Tân Hoa.
Kéo cửa sổ ra, gió lạnh liên tiếp thổi vào. Minh Thành Hữu đứng trong phòng không được tính là căn phòng lớn của Phó Nhiễm, sau đó ngồi ở mép giường.
"Trước kia ở thời điểm hai chúng ta rất tốt, sao anh lại không nghĩ tới đây ở lại đây một đêm?"
Phó Nhiễm kéo rèm cửa sổ, Minh Thành Hữu thấy trên rèm cửa sổ thêu từng chú gấu nhỏ dáng điệu ngây thơ, xen lẫn với những ô vuông màu xanh.
Thân thể hắn từ từ ngã ra phía sau, thoải mái than nhẹ.
Phó Nhiễm ngồi trước bàn, rút ra một quyển tiểu thuyết, tiện tay bật đèn bàn lên.
Minh Thành Hữu nằm cảm thấy rất thoải mái, trong đầu chỉ muốn ngủ, hai tay hắn chống lên người, thấy phía trước có một chỗ sáng ngời, vốn cả căn phòng mờ tối duy chỉ có thể nhìn thấy thân hình hấp dẫn của Phó Nhiễm. Ánh đèn toả ra ấm áp, bao phủ cả bóng dáng bé nhỏ. Bước chân hắn vô cùng nhẹ nhàng mà bước tới , Phó Nhiễm đọc đến xuất thần, Minh Thành Hữu đi tới phía sau cô, những lọn tóc đen bóng rũ xuống hai bên vai, từ trên nhìn xuống chỉ có thể nhìn rõ một nửa khuôn mặt. Có chút lạnh, Minh Thành Hữu tiện tay kéo cửa sổ lên.
"Không lạnh sao?"
Phó Nhiễm sợ hết hồn.
"Tôi quên mở cửa sổ ra, nhất thời không chú ý."
Minh Thành Hữu đưa tay nhận lấy sách trong tay cô, chạm đến năm đầu ngón tay lạnh như băng. Hắn đem ngón tay Phó Nhiễm nắm vào lòng bàn tay mình, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
"Tiểu Nhiễm, Thành Hữu! Cơm tối đã chuẩn bị xong."
"Oh."
Phó Nhiễm rút tay về.
"Đi thôi."
Trên bàn cơm không khí hoà hợp, Phó Tụng Đình sau một hồi được Phạm Nhàn khuyên giải. Hơn nữa lần này được Minh Thành Hữu giúp một tay tự nhiên cũng bớt khách
Càng ngày càng tới gần ngày đó, trong lòng Phó Nhiễm cảm thấy bức bách phức tạp không nói ra được.
Ngày 25 tháng 12 m lịch. Cách giao thừa còn có năm ngày.
Phó Nhiễm tranh thủ thời gian nghỉ ngơi buổi trưa đi dạo quanh trung tâm thương mại. Mấy ngày trước tết âm lịch, cũng muốn mua nhiều thứ, cô đi tới quầy phụ kiện dành cho nam, chọn cho Minh Tranh một cái bóp da.
Ngày 25 tháng 12 là sinh nhật Minh Tranh.
Nhân viên thấy cô không có ý rời đi.
"Tiểu thư! Tôi có thể giúp gì thêm cho tiểu thư?"
Phó Nhiễm bước tới quầy bên kia, thấy bên trong là đồng hồ đeo tay dành cho nam. Cô quẹt thẻ xong ra khỏi trung tâm thương mại, hai tay cầm hai hộp quà có chút bàng hoàng.