Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 258
Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:22:55
Lượt xem: 2
Phó Nhiễm đưa tay mở khoá xe. Minh Thành Hữu không do dự một phút nào, hắn mở cửa xe nhanh chóng chui vào, mang theo rét lạnh chui vào không gian ấm áp bên trong, Minh Thành Hữu lấy tay phủi nhẹ bên vai, lại tùy ý rút khăn giấy lau trán, tất cả tự nhiên giống như đang ở trong xe của mình vậy.
Phó Nhiễm nhìn chăm chú về phía trước, cũng không nói chuyện.
Minh Thành Hữu dọn dẹp xong xuôi.
"Làm sao thấy anh đến liền bỏ chạy?"
"Tôi không bỏ chạy."
"Nếu không phải là nhìn hôm nay thời tiết lạnh gía, chỉ sợ ngay cả cửa xe em cũng không mở cho anh?" Minh Thành Hữu như nói đúng suy nghĩ của Phó Nhiễm, nhưng ngoài miệng còn giả vờ.
" Sao như thế được chứ!! "
"Bé cưng! Em thật không có lương tâm!"
Đột nhiên hắn nghiến răng nói ra câu như vậy, cánh tay hướng tới Phó Nhiễm ghìm chặt.
"Anh là vì em mà chạy trước chạy sau phục vụ người này người kia. Sau khi trở lại em không có lấy một câu an ủi anh còn chưa tính, còn để anh ăn ngân hạnh tử, thiếu chút nữa còn muốn cho anh đứng ở nơi tuyết rơi nhiều chịu lạnh. Đúng là người phụ nữ không có lương tâm."
Phó Nhiễm đưa tay dùng sức đẩy hắn ra.
"Vậy sao? Ôm ‘ôn hương nhuyễn ngọc’ trong n.g.ự.c còn cần người khác phải an ủi sao?"
Cánh tay Minh Thành Hữu khoác lên trên ghế dựa sau lưng Phó Nhiễm, làm ra vẻ mặt đau khổ. Hắn như bừng tỉhiểu ra, sau đó mặt mày liền tươi cười.
" Em cũng xem tin tức?"
"Không có."
Phó Nhiễm lại chuẩn bị lái xe rời đi. Minh Thành Hữu cầm tay của cô.
" Mấy ngày nay Trần Lam Diễm đều ở Hàn Quốc quay phim. Anh cố ý đến tìm cô ấy."
Thần kinh Phó Nhiễm căng thẳng.
"Anh nói cho tôi biết làm gì?"
"Đừng khẩn trương! "
Đầu ngón tay Minh Thành Hữu khẽ vuốt sau lưng cô.
"Bóng lưng trên tin tức kia không phải là anh, phải nói làng giải trí quả là một nơi đầy rắc rối, muốn anh bước chân vào làm gì?"
Hắn nói ra vẻ rất uất ức.
"Rõ ràng là tổ diễn kịch cố ý làm vậy, đem ảnh trong phim kia tiết lộ trước. Sao có thể tuỳ tiện có nụ hôn nóng bỏng với cô ấy liền có thể nhắc tên anh?"
Ánh mắt Phó Nhiễm nhìn hắn, Minh Thành Hữu bị cô nhìn chăm chú đến khổ sở.
"Không tin?"
"Tin."
Phó Nhiễm rút tay về.
" Vậy là anh muốn tôi đưa về sao? Anh cũng có xe của mình mà."
"Aizz…" Bộ dáng hắn
"Phó nhiễm..."
Đầu Minh Thành Hữu gối lên bả vai cô.
"Mệt quá."
Phó Nhiễm nghe ra trong lời nói của hắn đầy mệt mỏi.
" Đưa anh về nhà nghỉ ngơi đi".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-258.html.]
Minh Thành Hữu tự giải thích với cô.
" Sai người tìm mối quan hệ, mới biết một nữ minh tinh hạng ba lại được người khác chống lưng hơn nửa giang sơn."
Hắn tìm tư thế dễ chịu, mơ hồ Phó Nhiễm nghe ra bí mật trong lời nói.
"Anh nói là Trần Lam Diễm?"
"Ừ! "
Minh Thành Hữu nhắm mắt lại.
"Chỉ cần có thể giải quyết hắn, chuyện của cha em lập tức có thể dàn xếp. Mà duy nhất có thể làm được người của hắn, chính là Trần Lam Diễm."
Phó Nhiễm nghe giọng nói liên tục bên tai, thật là nhẹ nhàng chậm chạp động lòng người. Những tâm tình ban đầu chen chúc trong tim biến mất toàn bộ, trong lòng thấy cảm động khác thường.
Cô để mặc cho Minh Thành Hữu gối lên, lời nói đến cổ họng nhưng không biết nên nói những gì.
Hai đầu lông mày Minh Thành Hữu bị che khuất bởi mái tóc đen nhíu lại.
"Người thua thiệt nhất lại là anh."
Tuyết lại tiếp tục rơi không chút kiêng kỵ, đem từng nhánh cây ven đường biến thành hình cong , bông tuyết rơi xuống không ngừng phủ lên bên ngoài nắp động cơ.
"Em xem anh phải chịu nhiều tiếng xấu như vậy."
Minh Thành Hữu ngẩng đầu lên, cùng Phó Nhiễm nhìn thẳng vào mắt nhau.
"Từ trước đến giờ anh đều coi trọng danh tiếng nhất."
Cô giương môi, nụ cười đập vào mắt.
"Vậy làm sao bây giờ?"
"Em hãy thành thật nói cho anh biết, bóng lưng trong hình kia có thật giống anh không?"
" Rất giống."
Phó Nhiễm gật đầu đáp lại. Ngón trỏ Minh Thành Hữu trên không chỉ trỏ hướng cô.
"Cho nên khi thấy anh mới có thể đối xử hờ hững như vậy?"
Phó Nhiễm muốn hất tay hắn ra, lại bị Minh Thành Hữu cầm vào lòng bàn tay.
"Anh muốn chào em một tiếng nhưng hiển nhiên lúc đó không thích hợp."
"Cũng đúng! Không cần "mỹ nam kế" sao có thể làm Trần Lam Diễm gật đầu đây?"
Phó Nhiễm nghe vậy, nụ cười trên môi dần dần biến mất. Minh Thành Hữu cười, vỗ nhẹ sau đầu cô.
"Anh tài trợ tiền giúp cô ấy một tay. Mỹ Nam Kế ngược lại nhìn không khả thi lắm, còn tiền mới là cần thật sự, đáng tin hơn so với đàn ông
Phó Nhiễm lái xe ngang qua siêu thị, Minh Thành Hữu xem đồng hồ.
"Có thể siêu thị chưa đóng cửa, có chút việc nên anh vẫn chưa ăn cơm tối. Đi mua chút đồ ăn chứ?"
"Anh biết làm?"
Phó Nhiễm nhìn chằm chằm phía trước không chớp mắt, tuyết lớn như vậy cô không dám chậm trễ.
"Không biết."
"Vậy có gì dễ ăn không?"
Cách đó có quán ăn vặt, mua cho hắn một phần bánh trứng.
"Ăn lót bụng trước đi, sau đó dẫn anh đi nhà hàng. Tôi mời."
Khó nén được thất vọng, Minh Thành Hữu nói thầm trong miệng.