Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 253
Cập nhật lúc: 2025-03-25 20:14:12
Lượt xem: 2
"Cùng cha chơi tiếp nào."
Phó Nhiễm không tập trung.
"Cha, sớm nghỉ ngơi một ch đi, ‘thanh giả tự thanh’, mọi chuyện nhất định sẽ qua thôi."
Phó Nhiễm cùng Phó Tụng Đình đi lên lầu, tới phòng ngủ chính thăm Phạm Nhàn, cơm tối đặt ở bên cạnh không hề động đến, Phó Nhiễm an ủi mấy câu sau đó đi ra ngoài, bây giờ chuyện đã phát triển đến mức này, chỉ có thể đi một bước tính tiếp một bước.
Phó Tụng Đình cũng nhờ vả các mối quan hệ khắp nơi, hi vọng mọi chuyện sẽ không có gì xảy ra.
Mấy ngày đi qua, vẫn không hề có tiến triển như cũ.
[ Edit: MiKa
Beta: Ying ]
Phó Nhiễm từ phòng vũ đạo đi ra ngoài, trong hành lang liền nghe đến mấy tiếng chuông điện thoại, cô sờ túi, vội vàng bước nhanh đến hướng phòng làm việc. Phó Nhiễm đẩy cửa đi vào, điện thoại di động phát ra tiếng chuông chấn động, cô nhìn số điện thoại gọi tới, mới ấn phím kết nối, bên kia cũng đã cúp máy.
Hiển nhiên không đợi được cô nhận máy.
Phó Nhiễm nhìn chằm chằm trên tên Minh Thành Hữu trên mà hình, trong lòng cô có chút hi vọng, do dự một chút sau đó gọi lại.
Mãi vẫn không có người nghe máy. Trong lòng Phó Nhiễm như dây cung bị căng lên không có cách nào hồi phục, cô lo lắng lưỡng lự trong phòng làm việc, sau đó lại gọi lại cho Minh Thành Hữu, nhưng vẫn không ai nhận máy như cũ.
Gần tối, các thầy giáo của phòng làm việc cũng tan việc.
Phòng làm việc mở chiếc đèn bàn nhỏ, Phó Nhiễm cầm điện thoại trong tay, cô nằm nhoài về phía trước bàn nhưng lại ngủ mất, chuông điện thoại chợt vang lên, cô thức tỉnh, thấy là Minh Thành Hữu gọi tới.
"Này, anh ở đâu?"
Đối diện giống như c cười lạnh.
"Hắn đang ở Mê Tính, cô qua đây đón hắn đi."
Nói xong, điện thoại bị cắt đứt, không cho Phó Nhiễm thêm cơ hội mở miệng nữa.
Cô thu dọn đồ xong sải bước ra khỏi phòng làm việc.
Phó Nhiễm đi tới Mê Tính, vào phòng Vip Thiên Tự, cô đẩy cửa phòng bao ra còn chưa đi vào, mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc đập vào mặt, phòng bao to như vậy mọi người ăn uống vui vẻ xong đều rời đi, Huống Tử đứng trước sô pha, nghe thấy động tĩnh liền xoay người...
Phó Nhiễm đi tới phía sau hắn, ánh mắt nhìn sắc mặt Huống Tử, lúc này mới thấy Minh Thành Hữu nằm không nhúc nhích trên ghế sa lon.
"Hắn uống nhiều quá."
Sắc mặt Huống Tử vô hồn. Điện thoại của Minh Thành Hữu cùng mấy thứ đồ nằm xốc xếch trên bàn, Huống Tử thấy Phó Nhiễm còn đứng yên.
"Tất cả đều chỉ vì chuyện của cô, hôm nay hắn mở tiệc mời không đúng người có m.á.u mặt ở Nghênh An Thị. Tôi xem, mặt mũi to nhất không phải bọn họ mà là cô!"
Minh Thành Hữu khó chịu nhíu mày, mắt hắn khẽ động, giống như sắp tỉnh lại.
" Huống tử, con mẹ nó cậu không để cho tôi ngủ ngon? Dọn dẹp đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-253.html.]
Giọng nói như vậy cùng Minh Tam Thiếu hai năm trước không có gì thay đổi. Huống Tử cũng không tức giận chút nào, hắn cũng không thèm nhìn qua Phó Nhiễm.
" Tớ đi nha."
"Rót cho tớ ly nước."
Minh Thành Hữu ra lệnh. Huống Tử mặc kệ không trả lời, đi ra hướng cửa . Phó Nhiễm cầm ly thủy tinh rót ncô đi tới trước mặt Minh Thành Hữu.
"Uống đi."
Hai mắt của người đàn ông vẫn khép chặt, đem đôi môi khẽ mở ra, chờ người khác đút cho hắn. Phó Nhiễm hạ thấp mép chén, Minh Thành Hữu quả thật khát gần chết, hắn há to miệng uống sạch nước trong ly. Phó Nhiễm nhắc nhở.
" Coi chừng sặc."
"Khụ khụ ——"
Lời nói chưa dứt, Minh Thành Hữu chợt ngồi dậy ho kịch liệt, Phó Nhiễm thấy hắn có vẻ khó chịu, vội vàng vươn tay vỗ nhẹ sau lưng hắn. Đợi trở lại bình thường, Minh Thành Hữu mới mở mắt, tựa như còn chưa rõ tình trạng lúc này, nhìn xung quanh không có bóng người.
"Sao em ở đây ?"
"Huống Tử gọi cho tôi."
Phó Nhiễm đặt ly nước lại trên bàn. Thân thể hắn nằm lui ra phía sau, đầu thoải mái gối lên chân Phó Nhiễm, chỉ trước kia mới có thân mật như vậy, Phó Nhiễm co quắp, lấy tay đẩy bờ vai hắn.
"Còn khát không? Tôi rót thêm cho anh ly nước".
Minh Thành Hữu sao chịu bỏ qua chứ, hắn cầm tay Phó Nhiễm.
"Hết khát rồi, chỉ là đầu hơi choáng váng, xoa cho anh đi."
Hắn mở mắt ra, nhìn lên cằm Phó Nhiễm, không thấy rõ thần sắc của cô. Minh Thành Hữu véo nhẹ lấy tay cô.
" Phó Nhiễm."
"Ừ."
Cô cúi đầu, cả khuôn mặt hòa nhập vào trong ánh mắt Minh Thành Hữu. Giống như trước kia, thời gian hai năm làm khuôn mặt thay đổi bao nhiêu.
Huống Tử đi ra ngoài cũng không đóng cửa lại, lúc này mùi t.h.u.ố.c lá cũng bay đi không ít. Minh Thành Hữu cầm tay Phó Nhiễm, để lòng bàn tay cô dán chặt gò má của hắn.
" Chuyện cha em có chút khó giải quyết thật."
Phó Nhiễm sợ hãi, sắc mặt biến hoá.
"Vậy sao?"
"Ừ !!"
Trên người Minh Thành Hữu tỏa ra mùi rượu.
"Chuyện thư nặc danh dù là chuyện phóng đại, nhưng có một số việc cũng là thật, ví dụ như cha em lợi dụng quan hệ trong tay đáp ứng dắt mối cho các công ty. Cũng không phải chuyện quan trọng, chỉ là thân phận cha em đặc biệt, nếu xảy ra với người khác thì không sao."