Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:18:36
Lượt xem: 11
Lúc trước khi mà Chương sư trưởng ở nhà, Chương Dạng đã đề cập qua là chính mình sẽ nấu cơm, nhưng mà hai cha con Chương gia đều nói không cần cô đi vào phòng bếp, cho nên Chương Dạng cũng không có cơ hội nấu cơm.
Hiện tại thừa dịp cơ hội này, Chương Dạng lấy ra đĩa ăn đơn giản mà cô đã mua ngày hôm nay, cùng với những con d.a.o và nĩa tinh xảo, thứ này không phải rất hữu ích sao?
Có người nấu cơm là vì để cả nhà no bụng, nhưng cô nấu để chiều lòng bản thân.
Nên là đồ ăn làm ra không chỉ ngon mà còn đẹp mắt.
Lúc còn ở nước ngoài, khi cô học một mình, Chương Dạng thường xuyên nấu ăn khi rảnh rỗi .
Sau khi Mì ý đã nấu chín rồi trụng qua nước lạnh một lần, Chương Dạng đổ mì ý vào nước sốt cà chua xào thịt bò, tiếp tục xào, cuối cùng rắc tiêu đen và muối, bày ra đĩa, gắp ra khỏi chảo.
Hương vị bơ hành tỏi hòa quyện với vị cà chua và thịt bò, mùi thơm ngào ngạt, bày ra đĩa trơn, sợi mì vàng óng thoạt nhìn đã làm người ta muốn ăn.
Chương Dạng không biết lượng cơm của Qúy Hành Tung là bao nhiêu, cô sợ đối phương ăn không đủ nên cố tình nấu nhiều hơn, rõ ràng là không thể nhét vừa một mâm.
Khi bưng mâm đồ ăn ra, Chương Dạng đưa nĩa bạc đặt trong tầm tay của Qúy Hành Tung, cười tủm tỉm nói: "Nếm thử đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-72.html.]
Qúy Hành Tung vừa mới chuẩn bị nói cảm ơn, lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng động, hai người cùng nhau nhìn ra ngoài cửa, sau đó liền nghe được tiếng mở cửa.
"Cái gì mà thơm thế?" Chương Ngũ bước một chân vào cửa, mấy ngày nay anh không có nhiều thời gian ở nhà, hơn nữa trong nhà bây giờ đã khác trước, anh không muốn Chương Dạng mời vừa từ nước ngoài trở về lại phải ở một mình trong đại viện, cho nên khi anh hoàn thành xong công việc của mình, anh không ngừng đẩy nhanh tốc độ cho nên buổi tối nay anh về nhà một chuyến.
Vốn cho rằng Chương Dạng đã nghỉ ngơi, nhưng không nghĩ tới anh vừa mới đi đến sân liên thấy đèn trong phòng khách còn đang sáng, vừa mở cửa ra thì Chương Ngũ đã ngửi thấy mùi hương của đồ ăn.
Anh liền cảm thấy có chút đói bụng.
"Chị, chị làm cái gì ăn vậy?" Chương Ngũ vừa nói vừa tháo mũ quân trang xuống, sau đó anh ngẩng đầu tìm bóng dáng của Chương Dạng.
Kết quả khi anh ngẩng đầu lên, giọng nói vội vàng dừng lại, không khí như ngừng chuyển động.
Không khí trở nên có chút cổ quái.
Chương Ngũ dường như còn không dám tin tưởng vào hai mắt của mình, nhưng anh nhắm mắt lại và mở ra lần nữa, người ngồi ở bàn ăn cách đó không xa chính là Qúy Hành Tung, người mà anh không bao giờ nghĩ tới.
Nga
"Qúy Hành Tung?" Trong đầu Chương năm ong ong, sau khi anh phản ứng lại, đi nhanh tới chỗ nhà ăn, ánh mắt dán chặt vào người sau:"Sao anh lại ở đây?"
Người này thừa dịp anh không ở nhà liền một mình gặp chị của anh? Đã thế còn là vào buổi tối nữa.