Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 69
Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:17:32
Lượt xem: 18
Đến khi mặt trời xuống núi thì Chương Dạng cũng đã có thể kết thúc cuộc nghiên cứu.
Cô không có vội vàng về nhà, dù sao thì gần đây trong nhà cũng không có ai, từ sau khi về nước tới giờ cô cũng chưa đi dạo phố một cách thoải mái lần nào.
Cô chỉ mang có một cốc nến thơm từ nước ngoài về, cô chuẩn bị đi mua một ít sáp đậu nành cùng với tỉnh dầu, hiện giờ nến thơm trong nhà cũng là do cô tự chế tác thủ công mà thôi.
Chờ đến khi cô trở về đại viện thì thời gian đã không còn sớm nữa.
Chương Dạng dẫm lên vầng sáng của đèn đường, lúc về đến nhà, vừa mới chuẩn bị lấy chìa khóa ra thì lại bị một bóng người thẳng đứng làm cho khiếp sợ.
"Qúy Hành Tung?" Khi Chương Dạng thấy rõ người ở trước cửa nhà mình là ai thì cô kinh ngạc thốt ra tiếng.
Nga
Buổi tối hôm nay Qúy Hành Tung chưa có ăn cơm ở nhà ăn bộ đội, anh cố ý về sớm một chút, vì nghĩ rằng tối hôm qua Chương Dạng nói "nghiên cứu sở thích của quần chúng nhân dân", anh nghĩ về sớm một chút để đưa tài liệu cho cô.
Nhưng mà ngay khi anh sớm tới cửa nhà Chương gia thì anh mới phát hiện là Chương Dạng căn bản không có ở nhà.
Chờ một chút liền chờ tới tối luôn.
Qúy Hành Tung cũng không biết bản thân mình tự sốt ruột làm cái gì, đó là công việc của Chương Dạng, hình như cũng không có quan hệ với anh cho lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-69.html.]
Nhưng rốt cuộc thì anh cũng không có rời khỏi cửa Chương gia, vẫn luôn chờ tới khi Chương Dạng trở về.
"Em đi ra ngoài hả?" Qúy Hành Tung hỏi, không chờ Chương Dạng trả lời thì anh đã nhíu mày trước, anh nhìn về phía đầu gối của Chương Dạng, nhưng mà Chương Dạng mặc chiếc sườn xám dài quá đầu gối cho nên anh cũng không nhìn thấy cái chân hiện tại của cô như thế nào:"Chân em không đau nữa à?"
Vẻ mặt của Chương Dạng càng thêm kinh ngạc, cô và Qúy Hành Tung thân quen như vậy hả? Nhưng đối với sự quan tâm của Qúy Hành Tung, cô gật gật đầu lại lắc lắc đầu:"Bình thường." Đau thì nhất định là có một chút đau, nhưng mà công việc thì cũng bắt buộc phải làm.
Trước kia, khi cô vừa mới tới nước D thực tập, bên ngoài trời mưa to, đã thế cô còn đang trong kì sinh lý, nhưng cũng phải cắn răng mà làm việc.
Cô là người kiêu khí, nhưng mà không làm ra vẻ.
Từ trước tới nay đối với công việc thì cô luôn rất nghiêm túc, không thể có một chút qua loa.
Đứng trước cửa không phải là địa phương tốt để nói chuyện.
Tuy Chương Dạng không biết Qúy Hành Tung tới trước cửa nhà rốt cuộc là để làm gì, nhưng mà cô mở cửa trước"Có chuyện gì thì vào nhà trước đã rồi hãng nói."
Bước vào nhà, Chương Dạng đặt bao ở sau cánh cửa, đổi dép rồi đi tới phòng bếp, rót cho Qúy Hành Tung một chén nước.
Sau khi ngồi xuống thì lúc này cô mới có thời gian để hỏi:"Đúng rồi, muộn như vậy, anh tới tìm em có chuyện gì hả?"
Qúy Hành Tung quan sát vẻ mặt của Chương Dạng, và xác định rằng người phía sau thực sự đang hỏi anh có chuyện gì chứ không phải cố ý làm bộ làm tịch, anh siết chặt cuốn sách nhỏ trong tay, trong lúc nhất thời có chút hoài nghi có phải tôi hôm qua anh đã hiểu sai ý hay không.