Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 53

Cập nhật lúc: 2024-10-04 14:33:58
Lượt xem: 38

Vốn dĩ Chương Dạng có chút co quắp, ngày hôm qua Quý Hành Tung đề ra kiến nghị cô còn chưa có đưa ra quyết định.

Không nghĩ tới dọc theo đường đi, Quý Hành Tung căn bản không có nói tới cái đề tài này mà cho cô thời gian suy nghĩ.

Thân thể bà nội Quý không được tốt nên từ mấy năm trước cũng đã được đưa vào trong viện điều dưỡng, ngày thường không thể rời khỏi các loại máy móc chữa bệnh được.

Dọc theo đường đi Chương Dạng nghiêm túc nghe Quý Hành Tung nói về tình huống của bà nội, cô nhéo chặt tấm bùa bình an trong túi kia, đến tột cùng là muốn trả lại vẫn là giữ lại, thời gian để cho cô suy xét không có nhiều lắm.

Vị trí của viện điều dưỡng còn không tính là quá hẻo lánh, Bắc Kinh năm 85 giao thông còn không tính là ùn tắc, đất nước mới mở ra danh ngạch cho tư nhân mua xê không lâu nên xe tư nhân còn tính là thứ hiếm lạ, ngoài đường cũng không có nhiều xe chạy lắm.

Chờ tới viện điều dưỡng rồi, Quý Hành Tung dẫn theo Chương Dạng đi tới trước cửa phòng bệnh sau đó duỗi tay gõ gõ cửa.

Đêm qua bà nội Quý cũng biết sáng hôm nay cháu trai của mình sẽ dẫn theo cô con gái nhà họ Chương tới đây cho nên hôm nay khi ngủ dậy còn cố ý trang điểm lại mình.

Trước kia bà cụ chính là một người làm công tác văn hóa, cũng hết sức thích sạch sẽ, chẳng sợ hiện giờ đã một đống tuổi rồi, thân thể cũng không quá nhanh nhẹn nhưng mỗi buổi sáng sau khi ngủ dậy vẫn sử lý đầu tóc bạc trắng kia của mình gọn gàng không chút cẩu thả như trước kia, thoạt nhìn vô cùng có tinh thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-53.html.]

Mà ngay khi Quý Hành Tung đẩy cửa đi vào, bà cụ dựa vào trên giường bệnh ngẩng đầu lên:"Hành Tung tới rồi!" Tiếng nói của bà cụ nghe còn tương đối vang dội rõ ràng, chẳng qua hiện giờ bà đang kêu Quý Hành Tung nhưng ánh mắt lại nhìn qua nhìn lại trên người cháu trai mình sau đó nghiêng người đi cố gắng nhìn ở phía sau Quý Hành Tung.

Dáng người Quý Hành Tung cao lớn, tuy rằng Chương Dạng không tính là lùn nhưng mà đứng ở phía sau lưng một người đàn ông cao 1 mét 86 vẫn có vẻ mảnh khảnh nhỏ xinh.

Anh đứng ở cửa như vậy trực tiếp che đậy Chương Dạng đứng phía sau kín mít.

Khi Quý Hành Tung nhìn thấy ánh mắt của bà nội mình cũng đã hiểu ra người đối phương muốn nhìn căn bản không phải chính mình, anh rất hiểu chuyện mà đứng sang bên cạnh, giới thiệu cô gái trẻ tuổi đứng phía sau lưng mình: "Bà nội, đây là Chương Dạng." Đồng thời cũng giới thiệu bà cụ đang ngồi trên giường bệnh cho người bên cạnh mình nghe.

Bà cụ thật sự không nghĩ tới người đứng sau lưng Quý Hành Tung lại là một cô gái trẻ mặc sườn xám màu xanh lá, thẳng tới khi nhìn thấy gương mặt có thể thấy được bóng dáng mơ hồ của Tạ Du Thanh năm đó, trong ánh mắt bà cụ khó nén kích động, trực tiếp vẫy vẫy tay với Chương Dạng: "Là Hạ Hạ đúng không? Đã lớn như vậy rồi, mau tới trước mặt bà nội, để bà nội nhìn xem."

Năm đó Tạ Du Thanh sinh cặp song sinh, trong đại viện không ai không thích hai chị em Chương Dạng và Chương Ngũ cả.

Nga

Khi còn nhỏ Chương Ngũ thích an tĩnh không chịu hé răng, mà Chương Dạng lại bị người trêu chọc là sẽ nhếch miệng cười, bà cũng từng ôm Chương Dạng đi chơi.

Hiện giờ bé con năm đó đã trổ mã thành cô gái xinh đẹp, thoạt nhìn ôn nhu nhã nhặn lịch sự làm người ta thích.

Chương Dạng nào còn có ấn tượng gì với ba cụ đâu chứ, thế nhưng cô vẫn tự nhiên hào phóng mà đi qua:"bà Nội." Cô mỉm cười gọi bà cụ đang ngồi trên giường bệnh, còn lấy từ trong túi xách của mình ra một hộp trang sức đưa cho bà cụ: "Đã lâu không gặp rồi, đây là quà cháu tặng cho bà nội."

Loading...