Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 175
Cập nhật lúc: 2024-10-21 15:15:17
Lượt xem: 6
Trò khôi hài ngắn ngủi này nhanh chóng kết thúc. Chương Dạng trực tiếp ngồi ở bên cạnh Thái Lệ, cô không có lời nào để nói chuyện với Thái Lệ cho nên mới giữ im lặng.
Nhưng lúc này Thái Lệ lại không làm được bình tĩnh giống như Chương Dạng lúc này, Thái Lệ không nhịn được trộm nhìn cô gái ở bên cạnh, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
"Chuyện hôm nay cảm ơn cô." Thái Lệ nói.
Chương Dạng duỗi tay nhéo nhéo sống mũi mình, cô cũng chẳng tự cho mình là ân nhân của Thái Lệ, thái độ vẫn trước sau như một: "Thuận tay mà thôi, cũng là do Liễu Viện không nhìn tiếp được."
Khi cô dơ tay lên, lúc này Thái Lệ mới thấy thứ màu bạc sáng chói lóa mắt ở ngón tay cô.
Là nhẫn cưới.
Đôi mắt cô như bị ai đ.â.m vào, đau đớn.
Nga
Thái Lệ biết bản thân không nên chủ động hỏi, giữa cô ta và Chương Dạng căn bản chẳng có chút giao tình nào cả, mà thậm chí bởi vì chuyện trong hội giao lưu, phỏng chừng người này còn chẳng có một tí hảo cảm nào với cô ta hôm nay Chương Dạng giúp đỡ, có lẽ là chẳng thể nhìn thấy dáng vẻ quá đáng thương của cô ta.
Nhưng mà hiện giờ Thái Lệ vẫn không nhịn được hỏi. "Cô kết hôn rồi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-175.html.]
Chương Dạng nghe vậy thì nhìn theo ánh mắt Thái Lệ, lúc này mới chú ý tới ánh mắt của cô ta đều dừng ở bàn tay mới dơ lên vuốt sống mũi của cô.
Có lẽ là bởi thời điểm này cô nghĩ tới người đàn ông kết hôn cùng với mình cho nên trên gương mặt vốn vô biểu tình của Chương Dạng bỗng dưng lộ ra nụ, tiếp theo đó cô gật gật đầu: "Đúng vậy."
Thái Lệ cảm thấy trong miệng mình có chút chua xót, chẳng sợ đã nuốt nước miếng vẫn cảm thấy cổ họng đắng ngắt tới khó chịu.
"Rất xin lỗi." Cô ta bỗng nhiên nói.
Chương Dạng như là cảm thấy rất ngoài ý muốn, cô nhướng mày.
Thái Lệ cảm thấy hình như sau khi mình nói ra ba chữ kia với Chương Dạng xong thì tựa hồ cả người đều trở nên nhẹ nhàng hơn không ít, cô biết chuyện của chính mình và Chu Vĩ khả năng gần như Chương Dạng đã biết hết rồi, hơn nữa chuyện hôm nay, phỏng chừng cô ta ở trong mắt người phụ nữ trẻ tuổi này đã không còn bí mật gì cả.
"Lần ở hội giao lưu kia, tôi rất xin lỗi." Thái lệ lên tiếng giải thích: "Tôi ghen ghét với cô cho nên lúc đó mới nói ra những lời khó nghe, làm những chuyện như vậy. Vô cùng xin lỗi..."
Chương Dạng há miệng thở dốc, trong lúc nhất thời cô cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Cô không phải rất muốn nói mấy lời dối trá như "Không sao cả", rốt cuộc lúc ấy cô cảm thấy vừa buồn cười lại vừa tức giận, nhưng hiện giờ khi nhìn thấy dáng vẻ nghèo túng của Thái Lệ, cô cũng không thể làm ra được cái kiểu đưa chân dẫm đạp vài cái cho hả giận.