Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 174
Cập nhật lúc: 2024-10-21 15:12:57
Lượt xem: 5
"Không sai, loại chuyện như mang thai thế này chẳng lẽ còn bắt nhà gái đi làm mấy biện pháp bảo vệ sao? Dì này, dì cũng là phụ nữ, dì đã nghĩ như vậy chỉ có thể nói là dì thật sự không biết yêu quý bản thân mình chút nào. Loại chuyện như sinh con đẻ cái thế này vốn đã có tổn thương rất lớn với thân thể của cô gái, tới bệnh viện chính quy thì làm sao vậy? Dì luôn mồm muốn để cô ấy đi tới mấy phòng khám nhỏ không đủ điều kiện cũng chẳng chính quy chẳng lẽ là không để mạng người ở trong mắt? Thế đã có thể to chuyện."
Có lời này của cô thì càng nhiều người đứng về phía của cô và Liễu Viện.
"Đúng vậy, tôi nghe cũng cảm thấy quá đáng quá mức? Cho dù có không cần đứa bé thì cũng không cần phải giày xéo con gái nhà người ta đúng không?"
"Chẳng phải ư, tôi nói này cô gái trẻ, người như vậy không nên gả đâu, quá không có trách nhiệm, nếu như cô gả cho nhà đó về sau sẽ phải chịu khổ."
"Đúng vậy đúng vậy, cho dù có gả qua đó được, hiện giờ chưa cưới cô đã phải chịu nhiều ủy khuất như vậy rồi, sau này ngày tháng còn dài lắm, cô suy nghĩ lại đi."
Trên hành lang cứ một câu lại tiếp một câu, cho dù mẹ Trần có muốn lên tiếng cãi lại nhưng mà một người sao có thể địch lại nhiều người như vậy được?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-174.html.]
Cuối cùng chỉ có thể đỏ mặt lên, nhìn Thái Lệ sau đó nói như muốn cho hả giận: "Được, được, được, hiện giờ cô có bản lĩnh, vậy ngày hôm nay tự bản thân cô ở lại cái bệnh viện này đi!"
Nói xong những lời này mẹ Trần cứ như hoàn toàn không thể chịu đựng được nữa, nhanh chóng đi xuống cầu thang.
"Chậc, đợi chút nữa tôi ký tên giúp cô." Chương Dạng nói, sau đó cô lại nhìn qua Liễu Viện còn mang vẻ mặt phẫn uất, vỗ vỗ đầu vai cô ấy: "Không phải em còn có cuộc phỏng vấn hay sao? Đi nhanh đi, lúc này thời gian còn lại không nhiều lắm, tôi ở lại nơi này."
Nga
Vừa rồi Liễu Viện nhất thời lên hứng, lúc này cô mới phản ứng lại được hành động của cô mang tới cho Chương Dạng bao nhiêu phiên toái, trong lúc nhất thời gương mặt đỏ bừng lên: "Tổ trường, vô cùng xin lỗi, em xin lỗi, em..."
Chương Dạng cười cười như để trấn an cô ấy, dáng vẻ như hoàn toàn không hề để chuyện này trong lòng: "Không có gì ghê gớm cả, cho dù em có mặc kệ thì tôi cũng sẽ xen vào. Mau đi đi, công việc quan trọng."
Sắc mặt Liễu Viện vẫn vô cùng có lỗi, cuối cùng vẫn suy xét tới nhiệm vụ phỏng vấn nên lúc này mới chạy nhanh như bay xuống dưới lâu.