Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-10-11 08:45:02
Lượt xem: 23
Chờ tới khi lái xe trở về đại viện, ở trên đường Qúy Hành Tung nghe xong những chuyện mà Chương Dạng gặp phải thì sắc mặt anh hơi trầm xuống.
"Bây giờ em như vậy không lái xe được, bắt đầu từ buổi sáng ngày mai, anh đưa em đi làm." Qúy Hành Tung nói.
Chương Dạng bất ngờ biến sắc:"A? Không cần phiền toái như vậy đâu."
Cô lại không phải không biết quy tắc trong bộ đội, ở đại viện, buổi tối là có thể về nhà nghỉ ngơi, nhưng quy củ ban ngày thì vẫn vậy, không có ai có thể không xin nghỉ để đi ra ngoài.
Hiện tại cô cũng không biết chân cô khi nào mới có thể tốt lên, cũng không thể nói Qúy Hành Tung vẫn luôn xin nghỉ để đưa chính mình đi làm được? Cô còn không có kiều khí như vậy .
Qúy Hành Tung nhíu mày, nếu anh đã đề nghị kết hôn với Chương Dạng, thì cho dù mối quan hệ giữa hai người cuối cùng sẽ ra sao, anh đã nhận định rằng Chương Dạng chính là trách nhiệm mà anh không thể trốn tránh.
Hiện tại Chương Dạng đang bị thương, theo lý thì anh nên chăm sóc cô.
"Không sao đâu, anh có thể xin nghỉ phép." Qúy Hành Tung nói, anh tính toán, trong khoảng thời gian này cũng không có gì nhiệm vụ gì yêu cầu đặc biệt chuẩn bị, năm nay anh cũng chưa có nghỉ phép ngày nào, tranh thủ thời gian để chăm sóc Chương Dạng cũng không phải là không có khả năng:"Em đừng lo lắng ."
Chương Dạng không hé răng, nhưng ý cự tuyệt rất rõ ràng.
Cô có thể chỉ đạo "tiểu đồng bọn" của mình làm một số việc không quá tốn sức, không ảnh hưởng đến toàn cục mà không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, nhưng loại nhiệm vụ dài hạn này rõ ràng chiếm rất nhiều thời gian của Qúy Hành Tung, cô cũng không cảm thấy quan hệ giữa cô và Qúy Hành Tung đã tới mức không phân biệt ngươi ta rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-105.html.]
Chương Dạng bướng bỉnh, chờ tới khi xuống xe, Qúy Hành Tung vừa đi vòng qua đầu xe và đi đến bên người cô, muốn giúp cô xuống, kết quả là Chương Dạng đã tự mình nhảy xuống.
Khung gầm của chiếc xe jeep quân sự cao hơn nhiều so với những chiếc ô tô thông thường, đã thế cô còn bị què một chân, cú nhảy này khiến Qúy Hành Tung vốn không hề chuẩn bị tâm lý nhìn thấy thì gân xanh trên trán liền co giật dữ dội.
"Cẩn thận!" Qúy Hành Tung chỉ cảm thấy cảnh tượng này quả thực là còn khảo nghiệm tinh thần hơn so với việc phá mìn.
Chương Dạng rất tự tin vào khả năng giữ thăng bằng của mình, nhưng lúc này cô không có cơ hội biểu diễn trước mặt Qúy Hành Tung, phản ứng của Qúy Hành Tung nhanh hơn nhiều so với dự đoán của cô, cô vừa mới nhảy xuống, thì ngay lập tức nghe thấy giọng nói của Qúy Hành Tung ngay bên cạnh, cô cũng cảm giác được một bàn tay to mạnh mẽ nắm chặt lấy eo mình.
Cả người cô như dán vào trong lồng n.g.ự.c của QUý Hành Tung.
Nga
Chỉ mất thời gian một giây, sự bướng bỉnh của Chương Dạng đã bị thổi lên chín tầng mây vì cái ôm mà không thể coi là ôm này.
Chương Dạng đưa tay ra để đẩy Qúy Hành Tung, nhưng đột nhiên phát hiện ra rằng bàn tay của chính mình đang đặt trên n.g.ự.c của anh.
Cô giống như bị điện giật, cô vội vàng thu lại, tai hồng lên thì thào nói: "Em có thể làm được."
Ngay khi Chương Dạng đang suy nghĩ về việc có nên hay không tìm lại sự bướng binh và lạnh lùng vừa mới bỏ nhà ra đi để chiến đấu với Qúy Hành Tung, người mà đang một lòng chuẩn bị đưa cô xuống, thì bỗng nhiên từ cái cây bên đường bên cạnh truyền đến một trận âm thanh cười hi hi.
"Yo, hình như đây không phải thời điểm tôi nên đến?"