Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 650
Cập nhật lúc: 2024-11-02 12:27:21
Lượt xem: 1
Anh không chút khách khí mà vươn tay về phía trước, sau đó một bàn tay khác trực tiếp ôm Chương Dạng lên.
Chương Dạng theo bản năng suýt chút nữa kêu ra tiếng, nhưng trong đầu vẫn coi như tỉnh táo, biết lúc này đang ở nhà, cô liền cắn một ngụm vào đầu vai Quý Hành Tung để chặn tiếng kêu lại.
Tim cô đập rất nhanh, loại cảm giác này giống như đang làm chuyện xấu ngay trước mặt người lớn vậy, chột dạ vô cùng.
"Anh làm gì thế hả?" Chương Dạng thấp giọng hỏi.
Quý Hành Tung khẽ cười một tiếng, từ trong giọng anh không khó nghe giờ phút này tâm trạng của anh đang rất tốt.
"Không phải cái giường này kêu rất lớn sao?" Quý Hành Tung giải thích nói.
Lần trước bọn họ đã từng làm "thí nghiệm" rồi, loại giường lò xo xưa cũ này rất khác với giường gỗ đặc ở tứ hợp viện. Huống chi, cái giường trong phòng Chương Dạng này lại chỉ là giường đơn.
Mà mỗi lần Quý Hành Tung quậy ra tiếng thì đều không hề nhỏ.
"Hay là nói, Hạ Hạ muốn mọi người đều nghe thấy hả?" Quý Hành Tung tiếp tục nói bên tai Chương Dạng.
Thật ra vào lúc Quý Hành Tung vừa mở miệng nói, gần như Chương Dạng đã lập tức nghĩ tới lần ngủ lại nhà cô lần trước, buổi tối làm ra tiếng động, hơn nữa càng mất mặt chính là, ngày hôm sau cô còn ngủ thẳng tới tận buổi chiều mới dậy, quả thực không biết nên gặp mặt người khác như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/650.html.]
Bây giờ lại nghe Quý Hành Tung nhắc tới, lỗ tai Chương Dạng thoáng cái đỏ bừng lên.
Nga
"Anh phiền ghê á!" Cô duỗi tay muốn che miệng Quý Hành Tung lại: "Anh không được nói!" Cô hung dữ nói.
Quý Hành Tung lúc này bị bịt kín miệng, chỉ có thể nghẹn ngào cười ra tiếng.
Anh quả thực cực kỳ thích dáng vẻ bởi vì thẹn thùng mà trở nên có chút tức giận muốn hộc m.á.u của Chương Dạng, thật sự giống như một mèo con đang xù lông, nhảy dựng lên muốn bắt người, nhưng cô lại không biết dáng vẻ này trong mắt anh lại đáng yêu đến không chịu được, hung dữ mà mềm mại, thật là muốn mạng của anh luôn.
Quý Hành Tung giống như nghe lời Chương Dạng, thật sự không có nói tiếp nữa, nhưng anh lại nhân cơ hội vươn đầu lưỡi, l.i.ế.m liếm lòng bàn tay tuyết trắng mềm mại của Chương Dạng.
Động tác này lại khiến cho người trong lòng anh giống như bị doạ sợ, nhanh chóng thu tay nhỏ của mình lại.
"Anh, anh làm gì thế hả!" Giọng nói của Chương Dạng nghe ra có vẻ rất đè nén.
Quý Hành Tung cũng học theo cô, lắp ba lắp bắp: "Anh, anh không làm gì."
Chương Dạng cạn lời, tức giận đến mức vươn tay muốn đánh anh.
Nhưng cái tay kia còn chưa kịp dừng lại trên người Quý Hành Tung, đã bị anh nắm gọn ở nửa đường, sau đó lại bị ấn chặt lên vách tường phía sau cô.