Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 642
Cập nhật lúc: 2024-11-02 12:17:46
Lượt xem: 2
Chương Dạng lại lén liếc nhìn Quý Hành Tung, trong mắt anh nén ý cười, ra vẻ như "nhìn thấu nhưng không nói ra". Chương Dạng duỗi tay nhéo lòng bàn tay Quý Hành Tung một cái, trong khi nghe người lớn nói chuyện phiếm ở bên cạnh, cô có chút không thành thật mà moi lòng bàn tay anh, động tác rất chậm chạp.
Hơn phân nửa sự chú ý của Quý Hành Tung đã đặt vào người cô, lúc này cảm nhận được sự không thành thật của Chương Dạng, anh liền nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, thấp giọng hỏi: "Lại làm sao thế?"
Trong lòng Chương Dạng không phục, chỉ vì anh vừa bao che cho cô nên cô mới muốn thân cận anh một chút. Tại sao trong mắt Quý Hành Tung, hành động của cô lại giống như có mục đích riêng vậy chứ?
Chương Dạng hừ hừ nói: "Không có gì, chỉ là thấy anh biểu hiện tốt, đêm nay sẽ khen thưởng cho anh."
Cô dừng lại một chút, sóng mắt lưu chuyển, nhìn qua giống như một con hồ ly nhỏ gian xảo, khiến anh biết rõ có nguy hiểm, nhưng rồi lại không nhịn được mà bị cô quyến rũ. Quý Hành Tung lúc này chính là bị dáng vẻ ấy của cô quyến rũ, trái tim không nhịn được mà lỡ một nhịp, chủ động hỏi: "Nhưng sao?"
"Nhưng mà biểu hiện vừa rồi của anh không được tốt cho lắm." Chương Dạng dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được, kiêu ngạo mở miệng: "Cho nên, hiện tại đã không có khen thưởng!"
Nga
Quý Hành Tung cảm thấy phần thưởng này quá mơ hồ, anh dở khóc dở cười, muốn chính mình chết, cũng phải làm một con quỷ hiểu rõ lý do mình bị xử chết: "Vậy xin hỏi giáo sư Chương, biểu hiện nào vừa rồi của tôi khiến ngài không hài lòng? Ngài nói ra, tôi sửa." Quý Hành Tung trước mặt Chương Dạng luôn dứt khoát lưu loát nhận sai, dù không biết mình sai ở đâu, thừa nhận mình sai là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/642.html.]
Hai người lặng lẽ nói chuyện với nhau, không hề hay biết rằng giờ phút này, người lớn hai nhà đang ngồi trên sofa bên kia hài lòng nhìn bộ dạng thủ thỉ nói chuyện của họ. Dáng vẻ chột dạ khi vừa vào cửa của Chương Dạng hiện giờ đã không còn, cô mở miệng nói: "Vừa rồi, anh có phải đã nghi ngờ em không?"
Quý Hành Tung không hiểu ra sao, hơi nhướng mày, tỏ vẻ chính mình không hiểu.
"Anh hỏi em là lại làm cái gì, có phải cảm thấy em đã làm chuyện xấu gì đó không?" Chương Dạng hỏi.
Cô rõ ràng cố tình tìm việc đúng không, nhưng lúc cô nói ra còn tỏ vẻ vô cùng đúng lý hợp tình, giống như toàn thế giới chỉ có một mình cô có lý.
Quý Hành Tung im lặng, trong lúc nhất thời anh cũng không biết nên cảm khái giữa hai người quá ăn ý, hay vẫn là cảm thấy Chương Dạng quá hiểu anh. Vừa rồi, anh thật sự có suy nghĩ như vậy, cảm thấy Chương Dạng gãi lòng bàn tay của mình là có ý đồ xấu, nhưng giờ bị Chương Dạng vạch trần, anh bị hỏi mà không nói nên lời.