Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 616
Cập nhật lúc: 2024-11-02 10:44:20
Lượt xem: 0
Chương Dạng chọn không ít quần áo, từ trong ra ngoài, đều bảo Quý Hành Tung thử một lần. Anh phối hợp với cô, trên mặt không lộ ra chút không kiên nhẫn nào.
Khi Quý Hành Tung lại đi ra từ phòng thử đồ lần nữa, vừa lúc nghe thấy Chương Dạng nói chuyện phiếm với cô gái bán hàng ở quầy thu ngân.
"Tiên sinh nhà cô kiên nhẫn ghê, khách hàng tới chỗ chúng tôi mua quần áo đều không kiên nhẫn được như vậy đâu." Nhân viên bán hàng cười nói.
Chương Dạng: "Phải không?" Cô cười, tuy rằng hỏi lại, nhưng trong giọng nói lại tỏ vẻ rất đồng ý, không có ý phản bác.
Nhân viên bán hàng vốn cảm thấy Chương Dạng có vẻ lạnh lùng, không giống như người dễ nói chuyện, nhưng lúc này nghe thấy cô dịu dàng trả lời như vậy, liền bắt chuyện với cô: "Đúng vậy, tôi làm nhân viên bán hàng ở trung tâm mua sắm cũng lâu rồi, mấy người tới mua quần áo nam thường là một mình phụ nữ thôi. Thỉnh thoảng cũng có đôi vợ chồng đến đây, nhưng người không kiên nhẫn lại rất nhiều. Người giống như tiên sinh nhà cô thật sự rất ít đấy."
Lúc trước, nhân viên bán hàng nhìn thấy hai người Quý Hành Tung và Chương Dạng cùng nhau vào tiệm, ấn tượng đầu tiên của cô với hai người là trai tài gái sắc, cả hai đều cực kỳ đẹp. Cảm giác thứ hai là họ đều không dễ ở chung mấy. Người đàn ông đeo nhẫn cưới, tuy rằng trẻ tuổi, nhưng quá mức đoan chính, cả người tràn đầy khí thế, khiến người đứng trước mặt anh cũng không dám tùy ý làm càn. Còn cô gái thì mặc một chiếc sườn xám thanh nhã, mặt mày có chút lạnh lùng, cũng không giống người dễ nói chuyện.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/616.html.]
Nhưng không ngờ, sau khi vào tiệm, khi thấy Chương Dạng nói chuyện với Quý Hành Tung, khuôn mặt cô chợt trở nên bừng sức sống, đồng thời ánh mắt của người đàn ông nhìn cô gái cũng trở nên cực kỳ ôn hòa, đâu còn cảm giác bá đạo lúc ban đầu nữa?
Thần tiên quyến lữ, nhất thời trong đầu nhân viên bán hàng hiện lên bốn chữ này.
Chương Dạng nghe xong, cười khẽ một tiếng: "Mua quần áo cho anh ấy, chẳng lẽ anh không nên cảm thấy vui vẻ sao? Kiên nhẫn cũng là chuyện đương nhiên."
Những lời cuối cùng này, Chương Dạng nói chắc chắn lại tự tin, nhưng không mang lại cho người ta cảm giác chán ghét, ngược lại còn khiến người khác cảm thấy đồng cảm, như thể cô nói đều đúng.
Chương Dạng không cảm thấy việc vợ mua quần áo cho chồng mà chồng không kiên nhẫn là chuyện hay ho gì cả. Trong suy nghĩ của cô, nếu Quý Hành Tung không biết tốt xấu như vậy, sau này cô cũng lười liếc mắt tới đối phương một cái.
Khi nghe đến đó, Quý Hành Tung đã đóng xong chiếc cúc áo cuối cùng của áo khoác.