Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 280
Cập nhật lúc: 2024-10-29 13:41:18
Lượt xem: 4
Khi Chương Dạng nói ra những điều này, ngữ khí của cô nhẹ nhàng, nhưng người đang lắng nghe là Quý Hành Tung thì sắc mặt anh trở nên càng lúc càng nghiêm túc. Anh để những lời nói của Chương Dạng vào lòng.
“Đừng lo lắng, chuyện này anh sẽ giải quyết.”
Quý Hành Tung buông chiếc đũa, đi đến thư phòng và gọi điện cho Lục Anh Viễn. Chưa kêu được hai giây, đầu dây bên kia đã có người nhấc máy.
“Alo?”
Giọng điệu lười biếng của Lục Anh Viễn vang lên.
“Là anh, Quý Hành Tung.”
Người đàn ông nằm dài trên sofa ở nhà Lục Anh Viễn thiếu chút nữa đã nhảy lên, vì từ khi Quý Hành Tung dọn đến tứ hợp viện, không có chuyện gì lớn mà anh không gọi điện cho bọn họ.
“Anh Quý? Tìm em có việc gì vậy?”
Nga
Quý Hành Tung: “Ừm, trong khoảng thời gian này cậu có bận không?”
Lục Anh Viễn “Ha” một tiếng: “Không bận, cuối tuần anh muốn về đại viện sao? Chơi bóng à!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/280.html.]
Thứ Bảy tuần trước, Quý Hành Tung nhân lúc ban ngày khi Chương Dạng còn đang ngủ, đã theo tổ đội ngày trước chơi nửa hiệp. Không biết vì sao, gặp phải Chương Năm, kết quả là tên nhóc này không khác gì một con ch.ó điên, đánh nhau rất hung hãn. Đặc biệt khi đối đầu với Quý Hành Tung, nhìn qua thì vừa điên vừa đáng thương. Đến nỗi cả nhóm Lục Anh Viễn còn lén lút hỏi Quý Hành Tung xem có phải anh ở nhà bắt nạt Chương Năm không. Tuy rằng khả năng này nghe có vẻ rất khó tin.
Quý Hành Tung không nói gì, nhưng trong lòng anh dường như đã biết một ít nguyên nhân. Chính bởi vì biết, chuyện này càng không thể nói ra.
“Xem tình huống đã, nếu cậu không vội, mấy ngày này giúp anh trông Chương Dạng.” Quý Hành Tung liên lạc với Lục Anh Viễn không phải không có lý do; Lục Anh Viễn từ đại viện tới đội cảnh sát vũ trang sẽ đi ngang qua tứ hợp viện của họ. Mỗi sáng, anh phải đi làm sớm, không kịp đưa Chương Dạng đến nơi làm.
Lục Anh Viễn tỏ ra bất ngờ: “Vợ của anh mà anh không tự trông?”
Quý Hành Tung giải thích ngắn gọn về tình hình. Khi nhắc tới đại án ở thôn Võ An, khuôn mặt đang cà lơ phất phơ của Lục Anh Viễn lập tức nghiêm túc. So với những người trong bộ đội như Quý Hành Tung, rõ ràng cảnh sát vũ trang có cơ hội tiếp xúc với đủ loại tội phạm.
“Anh cảm thấy người đó là cá lọt lưới của thôn Võ Gia, lại còn muốn hại chị dâu sao?” Lục Anh Viễn hỏi.
Quý Hành Tung không phủ nhận.
“Hành, ngày mai em nhất định sẽ đến đúng giờ.” Lục Anh Viễn không phải người không biết nặng nhẹ, nên lập tức đồng ý.
Sau khi Quý Hành Tung cúp điện thoại, anh mới ra ngoài.