Hôn Quân Si Tình - Chương 91: Hôn Quân Si Tình

Cập nhật lúc: 2025-08-14 03:38:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chủ công xin cân nhắc!” Ô Nha ôm quyền, đỏ mắt bình tĩnh nàng, ách thanh: “Đây là một cái tròng, là Lý Hoài dụ ngươi . Không bằng tiên báo với Hoàng thượng, xin phát binh cứu A Anh cô nương!”

“Không kịp nữa . Thời gian hẹn đến, thể để tính mạng mạo hiểm, dù đây là hố lửa Lý Hoài chuẩn cũng chỉ thể nhảy xuống.”

Ngừng ngừng, nàng phía xa Quỳnh Lâm điện sáng rực đèn đuốc, nàng thong thả nở nụ khổ: “Phù Dao mà , thế nào cũng để một đến. Nếu ngươi xem là chủ công, tạm thời đừng kinh nhiễu .”

Ô Nha im lặng chốc lát mới run rẩy khẩn cầu: “Vậy ít nhất để thuộc hạ âm thầm bảo vệ!”

Ánh mắt quá mức thành khẩn, gân như là cầu xin nàng. Đồ Linh Trâm đành lòng cự tuyệt, đành thở dài: “Vậy ngươi hứa với , đảm bảo A Anh bình an vô sự , dù thấy cái gì cũng tùy tiện tay, tránh đánh rắn động cỏ, nguy hiểm đến tính mạng A Anh.”

Ô Nha gì đó, nàng móc một chiếc bình nhỏ quen thuộc, tự tin nở nụ : “Ta tin tưởng ngươi, thích khách chuyên truy tung cùng ám sát như ngươi nhất định thể lúc nơi tìm tới .”

Đó là, “vạn dặm truy tung.”

Chốc lát, ngựa phóng khỏi cung, một đường nát tuyết.

Trong điện, Văn Hoán Chi bàn, nhắm mắt run rẩy, ngừng niệm bình an kinh. Tràng hạt trong tay chuyển càng nhanh, càng nhanh.

Bỗng nhiên, chỉ thấy một tiếng xẹt, tràng hạt b.ắ.n tung tóe.

Văn Hoán Chi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thẫn thờ tràng hạt như c.h.ế.t .

….

Tối nay trăng lờ mờ, thê hàn mang gió. Từng nhà bận bụi dọn đại cơm, đường ít.

Chân ngựa đạp rách tịch liêu của màn đêm, Thái Bình Lâu, Đồ Linh Trâm vươn xuống ngựa. Gió thổi tung áo khoác nàng, nàng nhảy lên trung, cách xa vài trượng vũ sĩ Bắc Yên xếp hàng phía .

Song cửa lầu hai mở , một nam nhân một vẻ phú quý cửa sổ quan sát, lông mày sậm nhăn , dùng tiếng Hán bập bẹ hô: “Ngươi chính là Đồ Linh Trâm?”

.” Nàng nhấc cằm, vẫn giữ chuẩn mực : “Ngươi là ai?”

Nam nhân Bắc Yên nhẹ một tiếng, khinh miệt : “Bản vương cứ tưởng thể g.i.ế.c thúc thúc là nữ la sát ghê gớm thế nào, hóa chỉ là một con búp bê.”

Thúc thúc?

Đồ Linh Trâm suy tư, liền nhận phận nam nhân : “Các hạ là Tam vương gia Bắc Yên. Mộ Dung Tuy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-91-hon-quan-si-tinh.html.]

Mộ Dung Tuy hừ lạnh: “Nữ hầu gia đúng là giữ chữ tín. Dám một một đến đúng là xúc động lòng .”

Đồ Linh Trâm áo bào tung bay, tóc cũng cuốn theo gió nhưng vẫn toát lên vẻ oai nghiêm thể xâm phạm. Nàng từng bước từng bước hướng về phía Thái Binh Lâu, ánh mắt sắc bén: “Muội ? Vương gia Mộ Dung Khác báo cừu hận thì nên tìm , đừng khó A Anh.”

“Muội ngươi ở trong tay .” Mộ Dung Tuy khẩy: “ bản vương thể dẫn ngươi tìm .”

Mê Truyện Dịch

Đồ Linh Trâm cởi áo ném xuống, chuẩn tư thế ứng chiến, cao giọng quát: “Dẫn gặp Lý Hoài.”

Bốn phía vũ sĩ Bắc Yên lập tức rút đao, vây nàng chính giữa.

“Khá khen cho ngươi, bản vương sợ nha.” Mộ Dung Tuy ha ha: “Ra vẻ cho ai xem? Đồ Linh Trâm, ngươi nhất tự đang ở . Bây giờ là lúc ngươi dám yêu cầu bản vương.”

Hắn thu nụ , thâm trầm: “Nếu tàn phế thì trung thực chút, nếu liền sai thuộc hạ rạch lên mặt nó vài đao.”

“Ngươi!”

Đồ Linh Trâm cắn răn, nắm lỏng chặt tay, nội tâm ngừng vùng vẫn, cuối cùng vẫn vì an nguy của , đành chống .

Mộ Dung Tuy vẫy tay, Đồ Linh Trâm chỉ cảm thấy phía tê tê như muỗi đốt. Nàng theo bản năng sờ sờ đằng , chỉ cảm thấy mắt tất thảy đều mơ hồ, một luồng khói mệt mỏi xâm nhập thần trí nàng.

Nàng vô lực ngã khuỵu xuống, hết thảy đều trở nên bất định. Nàng lắc lắc đầu, nỗ lực mở mắt nhưng chỉ cảm thấy cuồng, cuối cùng mắt tối sầm , nàng ngất .

Không qua bao lâu, Đồ Linh Trâm mới tìm một tia ý thức từ mớ hỗn loạn.

Nàng động đầu ngón tay, xung quanh đều là đệm chăn mềm mại, thể ấm áp, xem là ở trong phòng. Ngoài cửa sổ là gió hú như quỷ . Đồ Linh Trâm nghĩ thầm: Đây TRường An nữa .

Trường An hàn phong thê lương đến thế .

Bên giường truyền đến tiếng bước chân, nàng cảm giác đang cúi xem xét nàng, đó một tiếng nhu thuận vang lên: “Ngươi cho nàng dùng thuốc gì, giờ vẫn tỉnh?”

….Là Lý Hoài.

Thanh âm thô cuồng của Mộ Dung Tuy vang lên: “Tránh phiền phức nên bỏ thêm nhiều thuốc chút. An tâm, nguy hiểm đến tính mạng.”

Đồ Linh Trâm âm thầm ở trong chăn nắm chặt tay. Nàng quả nhiên đoán sai, Lý Hoài liên thủ cùng Bắc Yên.

Loading...