Đồ Linh Trâm cẩn thận suy ngẫm về lời , trong đầu ngừng tìm tòi những chi tiết đấy giữa nàng và Lý Phù Dao. Mặc dù đến mức cao siêu như nhưng thực thì nếu Phù Dao vui nàng cũng vui, gặp sẽ nhớ, thương sẽ đau…
Vậy là nàng yêu đây?
Đồ Anh vẻ mặt biến hóa thần sầu của tỷ tỷ, cuối cùng chốt hạ: “Bây giờ tỷ đang nghĩ về ai thì đó chính là tỷ thích!”
LÝ PHÙ DAO!
Đồ Linh Trâm suýt té, nàng trợn to mắt, : “Thích ? Sao thể!”
Đồ Anh khổ, tỷ tỷ cái gì cũng , chỉ chuyện yêu đương là ngố đến lợi hại, cũng cho nàng hiểu.
“Theo , nếu Ô Nha với ngã bệnh cũng sẽ đau khổ, thấy các ngươi cũng sẽ nhớ nhung, nhưng đây yêu.” Đồ Linh Trâm ngẩng đầu híp mắt lẩm bẩm : “Rốt cuộc mới xác định tình cảm với là tình bạn tình mà là tình cảm nam nữ đây?”
“Này đơn giản!”
Một âm thanh bất cần đột ngột vang lên, khiến ba hoảng sợ một phen. Vương Thế Lan từ khi nào xuất hiện phía Đồ Anh, cầm quạt giấy : “Chuyện tình cảm thì hỏi đến bản vương !”
Ô Nha lộ vẻ khinh thường, Đồ Anh mặt . Chỉ Đồ Linh Trâm nghiêm túc: “Thỉnh chỉ giáo!”
“Thực lòng yêu một , là cam nguyện ngủ chung giường với , sinh con cho chứ gì nữa!” Vương Thế Lan thong thả cạnh nàng, chỉ Đồ Anh và Ô Nha : “A Anh cô nương là nhà thì xếp ngoài. Lấy Ô Nha ví dụ, ngươi sẽ nguyện ý hôn , ngủ chung, sinh con, chuyện ngọt ngào ? Phu thê mà, nhiều chuyện để lắm nha!”
Nghe đến đây Đồ Anh gào lên một tiếng “Yaaaa” , hai tay che mặt với Vương Thế Lan: “Sao ngươi nhắc đến mấy chuyện hổ chứ!”
Đồ Linh Trâm nghiêm túc suy nghĩ, hôn Ô Nha, ngủ với Ô Nha, nhất thời cả nổi da gà, nàng vội lắc đầu: “Cùng với Ô Nha… từng !”
Thế nhưng lúc Lý Phù Dao thể hiện tình cảm với nàng, nàng ngoài chút cảm thấy thất thố cũng thấy đáng ghét. Vậy thể tính là nàng thích ?
Bất quá sinh đứa nhỏ…cho Lý Phù Dao?
Mê Truyện Dịch
Đồ Linh Trâm thẳng thắng Vương Thế Lan, nghiêm túc : “Cùng thích, để sinh đứa nhỏ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-71-hon-quan-si-tinh.html.]
Ngữ khí ngây ngô, Vương Thế Lan phụt , bộ dạng ngây ngốc của nàng, nghĩ thầm: Không nghĩ ngươi là thế đó Đồ Linh Trâm!
Sau khi đến bải hoải, mở quạt che khuất nửa mặt, đen tối: “Sinh con cần kỹ thuật cao, là hai bên tình nguyện ngủ cùng , hmmm mơn trớn vuốt ve thủy…dung…Ấy đoạn thể miêu tả thêm nữa! Nếu ngươi hứng thú thể cho ngươi mượn sách !”
Còn sách, khó ?
Mẫu Đồ Linh Trâm là khuê tú, nhà dì bác gì, ai dạy nàng vấn đề . Thưở nhỏ nàng ngây thơ hỏi mẫu , và sinh như thế nào, kết quả mẫu cho úp mặt cây kiểm điểm…
“Ta từng thấy phu nhân Hoắc Thành Công sinh con, ở ngoài nàng gào môt ngày một đêm, nước nóng bưng đều nhuộm đỏ. Khi đó nghĩ lăng trì chắc cũng đau thế, đến tột cùng là yêu một bao nhiêu thì mới nguyện vì mà chịu thống khổ đến thế.”
Đồ Linh Trâm kiến thức nửa vời, tự lẩm bẩm: “Ta chút hiểu , yêu một là sẽ vì mà , vì mà chịu đau khổ, còn cam tâm tình nguyện.”
Vương Thế Lan phẩy quạt.
“A Trâm, ngươi những lời nàng kích trúng tâm hồn bổn vương .” Vường Thế Lan nghiêng đầu chống cằm nàng, tủm tỉm .
Bầu trời mây, gió mát hiu hiu.
Vương Thế Lan chống cằm tủm tỉm nàng: “Cái mà khiến nàng cả ngày yên đó là ai thế, là ?”
Đồ Linh TRâm liếc mắt , thẳng: “Ta nửa phần tình cảm với ngươi, cái đó .”
“Ngươi chuyện vô tình thế!” Vương Thế Lan so vai, từ bỏ ý định rướn mặt đến: “Chi bằng cứ thử xem thích ? Tình cảm là kiểu bồi dưỡng từ từ mà, khi chỉ cần hôn mấy bận là yêu liền hà.”
Nói xong, dẩu môi, tiến gần nàng.
Đồ Linh Trâm khiếp đảm, vội vã mặt . Nàng kịp hồn phản ứng đánh một chưởng, khiến Vương Thế Lan phong lưu tuấn tú rớt sàn. Vương Thế Lan kịp chuẩn , chỉ thể kêu một tiếng, ngã sóng soài đất.
Đồ Linh Trâm ngạc nhiên tay , cái tên đang ngã chổng vó đát, lòng âm thâm hiểu: Tại Phù Dao hôn thấy phản cảm, tại là Vương Thế Lan thấy kinh dị thế ?
Theo lý mà là chồng cưới của nàng, mà Lý Phù Dao chỉ là sư thôi, đáng cảm giác với hơn sư mới đúng, tại phản ứng thế chứ. Lẽ nào đối với nàng, Lý Phù Dao thực sự đặc biệt?