Trong ấn tượng của , Đồ Linh Trâm luôn ôn mhu như nước, ít khi gay gắt như thế . Trong mắt nàng ý khiến hoảng loạn, sốt sắng : « sư tỷ hứa với , bất kể điều gì cũng đau lòng, tức giận, càng giận . »
Đồ Linh Trâm gật đầu, nhẹ thở dài : « Phù Dao, thật sự tin lời Lý Hoài, cũng thật sự nghi vấn ngươi. Chỉ là nếu như chuyện cứ trở thành cái gai giữa hai . Nếu một ngày ngươi dùng lời dối để tiếp tục che đậy sự thật, cái gai cứ lớn dần lên, sẽ thật sự nghiêm trọng.
Lý Phù Dao cắn nhẹ môi, buông mắt, lông mi run rẩy một hồi, nhạo một tiếng : « Tần Yên là mỹ nhân trong ngoài bất nhất, bất quá chỉ giúp thích khách của nàng dụ Lâu Tâm Nguyệt rừng, đáng tiếc công phu tên thích khách cao, lấy tính mạng nàng . Lâu Tâm Nguyệt khi trúng tên mặt đầy máu, hai mắt cách nào xung quanh, nhân lúc đó đuôi tiễn thành tiễn của Tần phủ, ám chỉ thích khách là do Tần Yên phái đến. như dự đoán, Lâu Tâm Nguyệt hận Tần Yên thấu xương, một cố ý nhắc đến loại kỳ độc của Tây Vực mặt nàng , quả nhiên nàng chăm chú lắng , dùng cách hạ độc… »
Mê Truyện Dịch
« Sau đó ngươi lấy mồi, dụ Tần Yên uống độc, mượn thế lực của Tần Khoan diệt trừ Lâu Hạo ? »
Dù trong lòng chuẩn nhưng nàng vẫn thấy khó chịu đến lợi hại, nàng tận lực đè nén tức giận, thanh âm vững vàng : « Ngươi Tần Yên và Lâu Tâm Nguyệt đầu tình cảm với ngươi ? Nam nhi đường đường chính chính dù gánh vai thâm thù đại hận cũng thể lợi dụng chân ái của nữ nhân, ngươi hiểu ? »
Bị ánh mắt nghiêm khắc từng của nàng , Lý Phù Dao khó chịu vạn phần, viền mắt ướt đỏ, lạnh lùng : « Thế cũng , miễn là vị trí Hoàng hậu vẫn để trống, với hai bất quá nó cũng chỉ như tranh một món đồ chơi mà thôi, gì mà chân ái ? Huống chi năm đó khi nàng chết, đầu cùng thể Tần Khoan treo ở cửa thành thị chúng… »
Đoạn ký ức u ám như ác mộng bao giờ nhắc , như bây giờ cứ thế xé rách, m.á.u tươi chảy ròng.
Hắn dùng tay che mắt, hít sâu một , lúc mới gian nan : « ….Khi đó Lâu Tâm Nguyệt tìm đến con chó, chó gặm t.h.i t.h.ể nàng mà lấy vui thích, Tần Yên bên vỗ tay bảo . Nàng hận chúng đến độ thể tự tay bóp c.h.ế.t !
Ba năm, chịu đựng thù hận tiếp cận bọn chúng, lòng chúng cũng vì thời khắc ! Tần Khoan hại c.h.ế.t cha , Lâu Hạo g.i.ế.c nàng, phục thù chính là động lực sống duy nhất của , còn để chúng nếm mùi cửa nát nhà tan, thịt nát xương tan ! »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-68-hon-quan-si-tinh.html.]
« Nếu để đạt mục đích mà từ thủ đoạn, ngươi khác gì với Tần Lâu ? » Đồ Linh Trâm cả giận : « Thiên tử giống bạch y, tội chúng đáng muôn chết, nhưng ngươi hà tất giống như chúng ! »
« Sư tỷ, nàng quen tên là gì ? » Như chim bằng to lớn một dang cánh là ngàn dặm, nếu như , thể can tâm nắm giữ ? Bọn chúng dám đùa bỡn , thể tính kế với chúng ? » Lý Phù Dao nhạo một tiếng : « Huống chi còn cách nào hơn là tay với chính con gái của chúng đây ? »
Thấy cố chấp như , chút hối cái, Đồ Linh Trâm chỉ im lặng.
Lý Phù Dao thấy nàng thật sự giận , tâm trạng nhất thời oan ức vạn phần/
« Sư tỷ, hứa giận ? » Hắn đỏ mắt lên, đến bên cạnh nàng xổm xuống, kéo lấy bàn tay đang nắm chặt thành quyền của nàng, nhẹ nhàng : « Ta thừa nhận là sai, từ thủ đoạn, lòng đen tốc ác độc, nhưng trong lòng …nơi mềm mại nhất dành hết cho nàng . »
Ánh mắt chân thành mà nhiệt liệt, còn thêm vài phần sủng ái. Lửa giận trong lòng nàng tiêu tán hơn nửa, nhưng vẫn nghiêm túc : « Tần Yên thế nào nhưng Lâu Tâm Nguyệt chịu c.h.ế.t vì thuốc độc ngươi đưa, phần tình cảm của nàng ít nhất giả dối. Ta ngươi vì cừu hận còn cách nào mới lừa nàng, mặc kệ lúc đầu , ngươi phụ nàng là thật, lật lọng trảm hết nhà họ Lâu ? »
Lý Phù Dao cúi đầu, như đứa trẻ lấy mất kẹo : « Ta sai , tuyệt đối tái phạm nữa, nàng đừng giận mà. »
Đồ Linh Trâm nhắm mắt, hé mở, : « Còn một chuyện nữa, khi hỏi xong, quá khứ thế nào cũng truy cứu nữa. »