Hôn Quân Si Tình - Chương 59: Hôn Quân Si Tình

Cập nhật lúc: 2025-08-14 03:37:38
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Điện hạ cũng nếu giờ phản kháng sẽ c.h.ế.t thương bao nhiêu ? Điện hạ cũng đánh một trận cần bao nhiêu khoản chi?” Lâu Hạo nhạo : “Thay vì để nhân dân cùng quốc khố hao hụt chi bằng lui binh cầu hòa, bây giờ bảo vệ thực lực, tương lai . nếu Thái tử điện hạ kiên trì chiến, hại quốc , nhân dân lầm than, đúng là dồn Đại Ân đường cùng!”

“Đây rốt cục là đạo lý gì chứ!” Lý Phù Dao bốn phía ai nấy sợ sết lặng lẽ, lồng n.g.ự.c non nớt vẫn thẳng tắp, một tay chỉ trời, nổi giận : “Lúc quốc gặp nguy, quan văn tham tài, quan võ sợ chết! Gì mà vệ quốc trung lương, đúng là nực !”

Nói xong, quỳ xuống, ôm quyền : “Phụ Hoàng, nhi thần thỉnh cầu đánh trận ! Sinh , c.h.ế.t hồn, tuyệt trở thành tay sai bán nước sống tạm bợ!”

Lý Bình Thu nhăn mày nghĩ ngợi, thể quyết định . Lúc Đồ Linh Trâm ngẩng đầu, bình tĩnh quanh, cuối cùng cố định ảnh của vị hoàng đế mềm yếu.

Nàng đỡ lấy trường đao lên, áo bào tung bay, chế nhạo nở nụ , nhẹ nhàng mà kiên định : “Bệ hạ xuất binh cũng , thần nữ thu sáu vạn tàn binh, quyết đánh trận !”

“Tuổi nhỏ mà dám ăn phách lối!” Lâu Hạo khinh miệt gằn.

Đồ Linh Trâm vẫn oai nghiêm mà , chút run sợ: “Vậy dùng cả tính mạng tuyên thề, phá Bắc Yên thề về!”

“Tính mạng một ngươi đủ? Dù Đại Ân cũng tiền lệ nữ nhân xuất binh đánh trận!” Lâu Hạo xoay , hướng tiên đế ôm quyền, nở nụ tàn nhẫn: “Bệ hạ chứng, nếu Đồ Linh Trâm tác chiến thất bại, liền c.h.é.m đầu cả nhà nàng , coi như là lễ vật cầu hòa!”

Nghe đến đây, Lý Phù Dao gầm lên: “Lâu Hạo, ngươi khịn quá đáng!”

“Thần phụ đáp ứng!”

Mê Truyện Dịch

Cả Lý Phù Dao lẫn Đồ Linh Trâm đều sững sờ đầu , chỉ thấy một phụ nhân khuôn mặt thanh tú, cả quấn tang Hoắc Thành Công dìu đến, hướng Lý Bình Thu cúi đầu. Mặc dù sắc mặt tái nhợt, nàng vẫn kiên cường : “Thần phụ nguyện lấy tính mạng một già một trẻ khẩn cầu bệ hạ để A Trâm phụ xuất chinh!”

“Nương!” Đồ Linh Trâm cắn môi, cật lực để lệ rơi.

Đồ Phu nhân hướng nàng nở nụ tái nhợt: “A Trâm, đều nhờ cả con! Nhất định đem t.h.i t.h.ể cha con…cùng trở về nhà!”

Đồ Linh Trâm lau lau khóe mắt ướt hồng, dựa trường đao tám thước, từng câu từng chữ cắn răng với đám triều thần: “Lâu Hạo tướng quân sợ chết, sợ! Người nào sợ cứ trốn đằng ! Nguyện tử vì quốc, mời theo chiến trận !”

Hoắc Thành Công cùng một vài binh lính bước cùng Đồ phu nhân đều quỳ xuống, hùng hồn đáp vang vọng cả Kim Loan điện: “Thuộc hạ nguyện chiến!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-59-hon-quan-si-tinh.html.]

….

Đồ Linh Trâm để tang xuất chinh, Lý Bình Thu cật lực điều động lắm cũng chỉ thể điều động Hoắc Thành Công dẫn ba vạn nhân mã theo.

Ba vạn nhân mã đối kháng với hơn mười vạn quân của Mộ Dung Khác, ai cũng đây chính là lấy trứng chọi đá.

Cách Hoàng Hà, Đồ Linh Trâm một thần hồng bào, chấp nhất trường đao tám thước, đối mặt với quân Bắc Yên. 23 tháng 10, mưa rào dừng, thủy thế Hoàng Hà khá hoãn, Mộ Dung Khác cùng đại quân liền đốn củi tạo thuyền, chuẩn vượt Hoàng Hà ép đến Trường An.

Đồ Linh Trâm sườn núi, Hoắc Thành Công bên cạnh : “Sợ là đêm nay chúng sẽ qua sông, cần ném đá?”

“Không cần.” Đồ Linh Trâm trầm tư, thủy thế, hỏi: “Thượng nguồn thế nào?”

“Thượng nguồn thủy thế cực đạo. Bách tính vì để ảnh hưởng đến ruộng nên xây bê đá khe núi….” Nói đến đây, Hoắc Thành Công như bừng tỉnh Đồ Linh Trâm: “Ngươi định cho phá đê?”

Đồ Linh Trâm gật đầu: “Có liều mạng chúng cũng thắng nổi, giờ chỉ cách khiến nguyên khí bên tổn hại, mà Bắc Yên giỏi bơi, đây chính là biện pháp nhất.”

“Vậy bách tính ở đây…” Hoắc Thành Công thôi, hiển nhiên chút kiêng kỵ.

Đồ Linh Trâm thấu ý , trầm tĩnh : “Không cần lo, để Ô Nha tìm hiểu qua, thôn xóm vùng đều đến phương Nam lánh nạn hết .”

Màn đêm buông xuống nhanh, Đồ Linh Trâ, để đại quân lùi tới mặt trái sườn núi cắm trại. Để Mộ Dung Khác nghi ngờ, buổi tối đại quân cũng nhóm lửa cơm, chỉ gặm chút lương thực khô cứng ngắc.

Cuối tháng mười, khí trời vô cùng lạnh giá, ban đêm còn sương mù dày đặc. Quân doanh nhóm lửa, Đồ Linh Trâm cuộn cùng quần áo mà ngủ, dù đắp chăn bông vẫn lạnh đến lợi hại.

Thật vất vả mới mơ mơ màng màng tiến giấc mộng. chợt lờ mờ ngoài lều qua, tiếp đó, một bóng non nớt lặng lẽ sờ soạng tiến đến.

Bước chân nhẹ, nhưng Đồ Linh Trâm cũng ngủ sâu, gần như ngay lập tức tỉnh . Bóng đen nhón tay nhón chân tiến đến giường nàng, Đồ Linh Trâm hé mắt, thuận thế nắm lấy tay bóng đen, hất lên giường, đó chặn cổ , quát lên: “Ngươi là ai?!”

Loading...