“Im miệng!” Tần Khoan hai mắt đục ngầu, chỉ Văn Hoán Chi quát lên: “Phế trưởng lập ấu, đất nước diệt vong! Bây giờ Đại n binh lực suy kiệt cũng là vì năm đó Thái Tông phế trưởng lập ấu, rối loại triều cương, lão phu dù mang tội hành thích vua cũng đem Đại n giao tay Chân long Thiên tử!”
Đồ Linh Trâm ôm hai tay, lạnh lùng bễ nghễ Tần Khoan: “Tần tướng cuối cùng cũng thừa nhận đang hành thích vua ? Để ngươi tự nhận tội cũng phí sức lắm đấy!”
Tần Khoan lúc mới nhận lỡ, thẹn quá hóa giận: “Ngươi tính là thứ gì mà dám ăn với lão phu thế! Ngươi quên cha ngươi c.h.ế.t thế nào ?”
Dứt lời, Tần Khoan giành lấy cung tên từ một thủ hạ, nhắm Đồ Linh Trâm, mũi tên sắc nhọn thẳng tắp bay về phía nàng!
Không ai nghĩ đến Tần Khoan bỗng dưng phát điên, Đồ Linh Trâm còn kịp phản ứng . cây tiễn vun vút lao tới. Nàng theo phản xạ ngửa mặt lên, ngay lúc , Lý Phù Dao duỗi tay tình thế cấp bách chặn mũi tên mại.
Mũi tiên sắc bén cách n.g.ự.c nàng chỉ một tấc thì miễn cưỡng dừng , Lý Phù Dao nắm thật chặt mũi tên, bàn tay tiễn đ.â.m chảy máu, tựa như cảm nhận chút đau đớn nào, chỉ sững sờ Đồ Linh Trâm, vẻ mặt sợ hãi cực độ.
Sau một khắc, mũi tên dùng tay nặn gãy. Hắn tàn nhẫn đầu Tần Khoan, trong con ngươi ẩn chứa phong bạo, cắn răng gằn từng chữ: “Tướng tướng, ngươi chọc giận trẫm !!”
“Ba năm con rối xem Hoàng thượng lộ răng nhanh , chỉ tiếc sói con mài răng sắc bén đến mấy cũng đấu hổ báo !” Tần Khoan tiếp tục nhấc tay hiệu: “Bắn cung!”
3 vạn cấm quân hề phản ứng.
Tần Khoan đầu Hoắc Thành Công, thể tin : “Hoắc Thành Công, ngươi tạo phản ! Tính mangg một già một trẻ của Hoắc phủ ngươi mặc kệ?”
Mê Truyện Dịch
Hoắc Thành Công rút kiếm, thanh âm hùng hậu pha chút run rẩy: “Trung hiếu thể song , vì quân mà chết, khí tiết vẫn còn! Tần tặc, phụng mệnh bệ hạ gián điệp ba năm, chờ đến ngày lấy mạng chó của ngươi!”
Dứt lời vung kiếm kên, ba vạn cấm quân dồn dập giương cung cài tên, hướng về đám tư binh của Tần Khoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-51-hon-quan-si-tinh.html.]
Tần Khoan tựa hồ dự liệu đến cục diện từ lâu, cư nhiên vỗ tay ha hả. Chốc lát mới Lý Phù Dao lắc lắc đầu, dùng thanh âm vẩn đục : “Hay, lắm! Cũng khó cho tiểu tử nhà ngươi thật! Năm đó để xếp Hoắc Thành Công đến bên lão phu, ngươi tiếc uống rượu độc sai đưa để tin phản bội ngươi! Các ngươi một quân một thần cùng lão phu diễn vở kịch ba năm nay mới !”
Đồ Linh Trâm lúc mới chợt hiểu hóa Hoắc Thành Công là gián điệp. Vì để thăm dò Hoắc Thành Công mà Tần Khoan đưa rượu để đầu độc Lý Phù Dao, lúc đưa rượu độc, lúc già đuổi khỏi nhà, lúc thóa mạ là chó săn, tâm tình buồn khổ đến chừng nào đây?
Mà Lý Phù Dao vì để Tần Khoan tin tưởng Hoắc Thành Công mà uống chén rượu độc , lúc đó thống khổ chứ?
Đồ Linh Trâm bỗng nhiên nhận , bất kể là sư thuộc hạ, nàng đều từng thực sự hiểu bọn họ. Chính ếch đáy giếng, rõ chân tướng, khi bọn họ chịu nhục nhã, khi bọn họ cố gắng chiến đấu, dùng chút sức lực cuối cùng báo thù cho nàng, nàng chỉ như một đứa ngốc ở chỗ cũ bồi hồi.
Nàng sững sờ tay Lý Phù Dao mũi tên đ.â.m vẫn đang ngừng chảy máu, một luồng chua xót tràn khoang mũi, nóng ướt viền mắt.
Mà bên , Tần Khoan chút hoang mang, ngửa mặt lên trời : “Hoắc Thành Công, ngươi cho rằng thật sự yên tâm giao cho ngươi hết 3 vạn cấm quân?” Dứt lời, phất tay hai, trong ba vạn cấm quân ít nhất một nửa đồng loạt hướng mũi tên về phía Hoắc Thành Công.
Thế cuộc xoay ngược , ba vạn cấm quân nhất thời chia hai phái, thế lực ngang , ai dám manh động.
Lão hồ ly Tần Khoan , Hoắc Thành Công theo ba năm cũng bất quá chỉ nắm trong tay một nửa binh quyền. Bây giờ hai quân đối chọi, Hoắc Thành Công rõ ràng chiếm thế hạ phong, thể điều động thêm tinh lực mà bên cạnh Lý Phù Dao còn bao vây bởi 500 tư binh của Tần Khoan.
Văn Hoán Chi tâm như lửa đốt, đang mở miệng khuyên can, kết quả mở miệng gọi môt tiếng ‘’ thấy một mũi tên bay đến, thẳng tắp găm vài lồng n.g.ự.c Văn Hoán Chi.
Văn Hoán Chi trợn to mắt Tần Khoan, lồng n.g.ự.c m.á.u chảy ngừng, bi thương thảm một tiếng ngã xuống.
Tần Khoan bốn phía, bá quan hai hùng khiếp sợ vội né tránh dám , để Văn Hoán Chi lẻ loi lạnh lẽo mặt đất, mặc m.á.u tươi thấm ướt chu bào.