Hắn dồn dập thở hổn hển, chảy nước mắt, giọng khàn khàn :
" Xin sư tỷ, suýt nữa g.i.ế.c c.h.ế.t nàng. "
Hắn dồn dập thở hổn hển, chảy nước mắt, giọng khàn khàn: “Xin , sư tỷ. Ta suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t nàng.”
Đồ Linh Trâm sửng sốt nửa ngày mới dần bình tĩnh , thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ : “Ý ngươi là những lời đều là giả?”
Lo Đồ Linh Trâm tin, Lý Phù Dao dùng bàn tay lạnh lẽo siết chặt mười ngón tay nàng, tầm mắt nàng, từ lông mày, mắt, cuối cùng dừng ở môi nàng. Trong mắt lệ hàn quang, đến ôn nhu mà lưu luyến: “Sư tỷ, cả đời ai kính nàng, yêu nàng, nàng vui vẻ hơn . Ba năm , Lâu Hạo khiến…thi thể nàng…”
Lý Phù Dao dừng hồi lâu mới khó nhọc : “Ba năm qua hồn phách nàng từng mộng , nhớ nàng nhớ đến phát điên… thể biểu lộ , Tần Khoan khống chế, ngay cả mơ cũng dám lời thật lòng. Thù lớn trả thể chết, thể kéo theo Phù Sơ cùng chết.”
“Phù Dao, ngươi chịu khổ !” Biết chân tướng, Đồ Linh TRâm động tâm, nhịn ôm Lý Phù Dao cao lớn hơn nhiều trong lòng/
Thân thể rơi vòng tay ấm áp, ý Phù Dao ngẩn , lúc mới mừng rỡ ôm lấy nàng, khí lực lớn đến mức tựa hồ khiến nàng tiến thể . Hắn khẽ : “Ta Tần Khoan sớm sẽ bồi dưỡng khác lên đế nên bố trí ba năm tự mồi, trì hoãn thời gian nghĩ cách để hai nhà Tần Lâu nội chiến, ngao cò tranh , mượn đao g.i.ế.c .”
Đồ Linh Trâm chỉ cảm thấy tâm đau nhói, ảo não : “Phù Dao, đây tin ngươi, là sai , ngươi đừng trách .”
Lý Phù Dao tựa lên bờ vai nàng, vội vàng lắc đầu, sợi tóc mềm mại sượt qua cổ nàng mà ngứa ngáy đến tận trong đầu.
Lý Phù Dao ôm lấy nàng, rầu rĩ: “Sư tỷ, nàng xuất hiện sớm hơn. Ba năm qua, nhớ nàng, nhớ đến thật khổ sở!”
“Ta tỉnh phát hiện trọng sinh đến ba năm , thật sự cách nào gặp ngươi sớm hơn.”
Đồ Linh Trâm cảm giác đang ôm một con mèo lớn nũng, định đưa tay vò vò đầu thấy bên ngoài truyền đến bước chân lén lút, vội buông khỏi ôm ấp, đưa ngón cái lên hiệu im lặng.
Phù Dao rời khỏi vòng tay nàng, chút bất mãn l.i.ế.m liếm môi, chỉ Đồ Linh Trâm bằng đôi mắt nóng rát tựa hồ hận thể biến nàng thành bảo bối khắc lên .
Đồ Linh Trâm lên. Gần như ngay lúc đó, cửa tẩm điện đẩy khe khẽ, một nữ tử khoác áo đen, vành mũ che khuất nửa mặt bước .
Quả nhiên đúng với dự liệu của lão hồ ly , bước chính là Lâu Tâm Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-40-hon-quan-si-tinh.html.]
Vừa thấy Lý Phù Dao giường bệnh, cơ thể suy nhược, nàng vọt lên, quỳ gối giường ròng: “Bệ hạ, rõ trong rượu độc cùng ả tiện nhân uống ?”
Nghe , Đồ Linh Trâm ngạc nhiên: Phù Dao trong rượu độc?
Bên , Lâu Tâm Nguyệt lấy một bình thuốc nhỏ, cắn răng căm hận : “Có bệ hạ ghét Tâm Nguyệt, cùng ả tiện nhân tuẫn tình? Người a! Chỉ cần một câu ‘ ’ sẽ lập tức đưa thuốc giải cho , mang cùng cao chạy xa bay!”
Lý Phù Dao lắc đầu: “Đương nhiên tuẫn tình với nàng .”
“Ta , ngay mà!” Lâu Tâm Nguyệt mừng như điên : « Bệ hạ là yêu ! »
Lý Phù Dao Đồ Linh Trâm thật sâu, chốc mới Lâu Tâm Nguyệt, lạnh nhạt : « Trẫm yêu ngươi. »
« … Cái gì ? »
Lâu Tâm Nguyệt sắc mặt trắng bệch, loạng choạng dậy, Đồ Linh Trâm chớp lấy thời cơ một cước đá bình thuốc nhỏ trong tay nàng.
Lâu Tâm Nguyệt đau liền buông tay, bình thuốc xoay vài vòng trung, chuẩn xác rơi lòng bàn tay Đồ Linh Trâm. Cùng lúc đó, cửa tẩm điện đá văng, cấm quân tràn bao vây lấy Lâu Tâm Nguyệt.
Tần Khoan từ trong đám cấm quân chậm rãi bước phía , đại khái là vì nỗi đau mất con mà trông già nhiều, gậy mới miễn cưỡng thẳng.
Tần Khoan cũng để ý đến sự tồn tại của Đồ Linh Trâm, chỉ Lâu Tâm Nguyệt đang thất kinh, lạnh lùng : « Rốt cục cũng đợi ngươi, độc phụ ! »
Mê Truyện Dịch
Lâu Tâm Nguyệt kinh ngạc thốt lên một tiếng, định trốn Hoắc Thành Công phất tay lệnh cấm quân xong lên, đè Lâu Tâm Nguyệt xuống đất.
Tần Khoan run run chòm râu bạc, căm hận : « Nỗi đau mất con lão phu nhất định để cả tộc nhà ngươi bồi thường ! Mang ! »
Ngày xưa mỹ nhân tuyệt sắc, nay đè đến chật vật. Giãy dụa, mảnh vải đen nơi mặt kéo xuống lộ khuôn mặt đầy sẹo, mà giật .
Trên mặt nàng vết sẹo sâu thấy tận xương do trúng tên, vết tích xí kéo dài từ mắt trái đến khóe miệng, dữ tợn vạn phần. Lâu Tâm Nguyệt trói ngoài, trong miệng vẫn ngừng gào lên :