Hôn Quân Si Tình - Chương 30: Hôn Quân Si Tình

Cập nhật lúc: 2025-08-14 03:37:08
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe nàng thở phào nhẹ nhõm, như thể tảng đá nơi n.g.ự.c cũng rút .

Không kịp nghĩ đến tại Lý Phù Dao , thấy Ô Nha đưa tay chắn lấy bảo hộ nàng phía , đôi mắt xanh cảnh giác đám tới lui, sát khí phân tán.

Đồ Linh Trâm tựa hồ đoán cái gì, hỏi: “Có theo dõi.”

Ô Nha ừ một tiếng, sát khí tản , thả lỏng : “ Hắn chạy .”

Đồ Linh Trâm mệt mỏi : “Ta bây giờ cũng về cung , ngươi dẫn gặp A Anh !”

Ô Nha gật đầu, quả thực cầu còn .

Hai tới thành, cửa thành đóng chặt. Ô Nha liền bay lên tường thành, thấy Đồ Linh Trâm theo tới, nghi hoặc xuống hiệu với nàng.

Đồ Linh Trâm bất đắc dĩ : “Trọng sinh , chuyện bây giờ với chút khó.”

Ô Nha lúc mới nhớ công lực của nàng còn như .

Hắn gật đầu tỏ ý hiểu, giơ tay ôm lấy bờ eo nhỏ bé mềm mại của nàng, mang theo nàng nhảy qua thành tường.

Dưới ánh trăng, hai bóng đen xoẹt qua, binh lính tuần tra dụi dụi mắt nhưng thấy gì, đành ngáp một cái, tiếp tục gà gật.

...

Trăng lên giữa trời, trong tiểu thôn chân núi.

Ô Nha dẫn Đồ Linh Trâm đến một phòng xá, đẩy cửa. Mới sân, thấy gian chính phút chốc điểm sáng, một tiểu mỹ nhân tầm 18, 19 tuổi cửa chống nạnh, mày dựng thẳng, thanh âm trong trẻo pha tức giận:

“Ô Nha, ngươi lêu lỏng chỗ nào?”

Nói nửa câu nàng đột nhiên thấy Đồ Linh Trâm bên cạnh, nhất thời như gặp đại địch, nhấc váy chạy tới, đánh giá nàng từ xuống , trừng mắt, cắn răng với Ô Nha: “Được lắm! Ngươi còn dám đem tiểu nương tử nhà, ngươi…”

Đồ Linh Trâm cố nén chua xót nơi sống mũi, nhẹ giọng gọi: “A Anh, là .”

Đồ Anh như thể con rối mất dây, âm thanh im bặt .

Nàng kinh ngạc Đồ Linh Trâm, mắt dần ướt hồng, môi đóng mở vài mới run rẩy hỏi: “A… A tỷ?”

“Là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-30-hon-quan-si-tinh.html.]

Đồ Linh Trâm cũng đỏ mắt. Nàng bước lên đưa tay , đang ôm lấy thì thấy Đồ Anh đột nhiên lùi về một bước, bưng mặt lảo đảo chạy phòng. Tiếng nghẹn ngào nức nở nổi bật rõ ràng trong đêm yên tĩnh.

Ánh trăng ngả về tây, Nghi Lai điện quạnh quẽ, trăm năm như một ngày.

Bên trong đèn lưu ly, tiếng nến cháy vang vọng. Lý Phù Dao lẳng lặng bên bàn , cứ như bàn cờ lúc sáng, lâu thật lâu.

Không qua bao lâu, võ tướng áo đen lặng lẽ bước , ẩn màn che hành lễ.

“Sao ?” Lý Phù Dao siết chặt quân cờ, hờ hững: “Nàng của Tần Khoan Lâu Hạo?”

Hắc y võ tướng : “Hồi bẩm bệ hạ, vẻ như đều .”

“Ồ?”

“Sau khi nàng tỉnh , thuộc hạ luôn theo sát phía , phát hiện nàng tiến thành gặp ám vệ của Hầu phủ , Ô Nha.

“Ngươi ai? Ô Nha?!” Lý Phù Dao kinh ngạc bật dậy, thần tình biến đổi, nửa ngày mới ám thanh hỏi: “Cận vệ của sư tỷ? Ô Nha?”

“Chính là , thuộc hạ tuyệt đối nhận sai.”

“Là … Sao ?” Lý Phù Dao tựa hồ nôn nóng bất an, , vội vàng hỏi: “Bọn họ những gì?”

“Ô Nha cùng Tiêu Thị chuyện, cử chỉ quen thuộc, như thể Tiêu Thị đối với quan trọng. Đáng tiếc Ô Nha thật sự quá cảnh giác, thuộc hạ phát hiện hành tung, thể gì khác hơn đành rút về.”

Dưới ánh nến, Lý Phù Dao như rút hết sức lực , chậm rãi xuống bàn , biểu hiện yếu đuối mà mờ mịt.

“Có thể cho Ô Nha xem trọng, chỉ một , đáng nên nghĩ đến sớm hơn.” Lý Phù Dao thất thần lẩm bẩm, tựa hồ nghĩ tới điều gì, một giọt nước mắt lướt qua khóe mắt. Hắn kinh ngạc sờ lên khuôn mặt ẩm ướt, chỉ thấy lồng n.g.ự.c quặn từng cơn.

Mê Truyện Dịch

Lý Phù Dao cuộn giường thống khổ, vùi mặt gối há miệng thở dốc, khàn khàn giọng: “Ta những gì thế a…”

Sáng hôm , Đồ Linh Trâm tỉnh trong tiếng gà gáy vang.

Nàng mở to mắt gian phòng nửa ngày mới đột nhiên nhớ còn ở trong cung . Muội Đồ Anh ngủ bên cạnh nàng còn tỉnh . Đại khái là tối qua đến lợi hại, mí mắt Đồ Anh thoáng sưng đỏ, lông mi còn lưu nước mắt, chắc là nửa đêm tỉnh nữa.

Nhớ đêm qua, Đồ Anh chảy nước mắt kể những gì nàng trải qua trong ba năm. Từ hoảng hốt tin dữ của tỷ tỷ, đến lúc Đồ phủ xét nhà, nàng sự giúp đỡ của Ô Nha thoát khỏi Trường An, trăn trở việc đến Trường Sa cầu viện Vương Thế Lan… Đồ Linh Trâm ôm lấy , yên tĩnh nàng kể. Phiêu bạt ba năm một lòng báo thù, khỏi đau lòng vạn phần, ướt đỏ vành mắt.

Đồ gia hai nữ nhi, Đồ Linh Trâm tính cách giống cha, một võ nghệ, tuổi trẻ thành danh. Mà Đồ Anh bất kể dung nhan tính cách đều là phiên bản của Đồ phu nhân, ôn nhu đoan trang, khó tưởng tượng ba năm phiêu bạt, đối với Đồ Anh mà là sự đau khổ, khó khăn đến nhường nào.

Loading...