Đồ Linh Trâm Ô Nha lo khác nhận nét chữ của nàng mà đẩy nàng thật vất vả mới trọng sinh xuống vực sâu.
Đồ Linh Trâm động viên, nghiêm túc : “Ta tận lực như coi như là đánh cược một thôi. Nếu thiên hạ binh mã ai còn thể chống Lâu Tần, cũng chỉ .”
Con ngươi Ô Nha co rụt , bỗng nhiên ngẩng đầu thể tin, : “Ngươi là… ?”
“Không sai.” Đồ Linh Trâm chằm chằm lá thư trong tay Ô Nha, ăn cả ngã về : “Trường Sa Vương Vương Thế Lan.”
Hồi tưởng tên công tử bột áo gấm quạt giấy , Ô Nha nhịn nhíu mày: Cái tên công tử bột bất cần đời chút nghiêm chỉnh , đáng để nàng dùng tính mạng đánh cược?
Quan trọng hơn là, tên công tử bột còn suýt chút nữ thành vị hôn phu của nàng… Ngẫm thấy sự khó chịu tên.
Nhìn thấu sự lo lắng của , Đồ Linh Trâm trầm giọng : “Ngươi về tìm tư ấn của , nếu tìm thì tìm đại một vật khiến Trường Sa Vương nhận là . Cả phong thư nữa, đưa đến tay càng nhanh càng , cần khuyên tin tưởng xuất binh đến kinh hộ giá!”
Hai mắt Đồ Linh Trâm như một trầm tĩnh, khí, đó là nơi đánh động Ô Nha nhất. Hắn và nàng đầu gặp mặt, nàng cũng dùng ánh mắt tự tin mà cường đại . Dù cho cả đẫm máu, mắt nàng vẫn óng ánh như cũ, ngạo nghễ, đánh thắng đó, gì cản nổi.
Ô Nha tự chủ quỳ gối, trịnh trọng từng câu từng chữ: “Thuộc hạ nhất định phụ lòng tiểu chủ công!”
Đồ Linh Trâm mỉm .
Ô Nha lên, cửa mở miễn cưỡng , đầu xoắn xuýt : “Mà cái tên Tào Tháo ngươi nghĩ đến rốt cuộc là ai ? Người ngươi… yêu?”
“...”
Đồ Linh Trâm quả thực còn gì để , phất tay đuổi . Ô Nha đầu óc mơ hồ đẩy khỏi cửa.
Đồ Linh Trâm theo Ô Nha lắc biến mất mái hiên, đó nàng chậm rãi bàn cờ tàn cục hôm qua Lý Phù Dao bày .
Một lúc lâu, nàng nhẹ nhàng hạ xuống một quân cờ. Bây giờ, đến lúc nàng phản kích …
Dự tính nhất bất quá là cá c.h.ế.t lưới rách, mang Phù Dao cùng Đồ Thị rời xa binh triều thôi.
…
Đồ Linh Trâm vốn định nhân dịp xuân thú an bài kế sách, kết quả sáng sớm hôm bên ngoài ồn ào, bệ hạ hồi cung.
Mê Truyện Dịch
Đồ Linh Trâm ngẩn , lập tức hướng cửa nghênh đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-27-hon-quan-si-tinh.html.]
Xảy chuyện gì? Theo kế hoạch xuân thú cũng ba bốn ngày, nhanh về? Đã xảy chuyện gì?
Lẽ nào Tần Khoan động thủ?!
Đồ Linh Trâm càng nghĩ càng hoảng, vội chạy đến cửa cung. Vừa , xa thấy Lý Phù Dao cung tỳ vây quanh đang bước đến, tâm lúc mới an.
Nếu Lý Phù Dao bình an vô sự, cớ gì về sớm ?
Chốc lát, Lý Phù Dao đến Lai Nghi điện, Đồ Linh Trâm vội nghênh đón, tiếp nhận ngoại bào từ tay .
Lý Phù Dao xem sắc mặt , cả bao phủ một tầng mù mịt, khiến khuôn mặt vốn tuấn tú trở nên tăm tối vạn phần.
Thừa lúc pha , nàng hạ thấp giọng, lặng lẽ hỏi Mộc Hương đang ở bên nơm nớp lo sợ: “Xảy chuyện gì ?”
Mộc Hương dám ngẩng đầu, chỉ hạ giọng cực thấp: “Lâu Tâm Nguyệt cô nương xảy chuyện .”
Lâu Tâm Nguyệt?
Đồ Linh Trâm kinh ngạc: “Nàng ?”
“Tối qua lúc chạng vạng nàng cùng bệ hạ thi đấu, hai đuổi theo một con hươu rừng” Mộc Hương sợ hãi : “Kết quả lâu, Lâu Tâm Nguyệt cô nương một nhánh tiễn đ.â.m trúng hai gò má, m.á.u như thác chảy, đáng tiếc dung nhan diễm lệ như , cả đời xem như hủy…”
Mộc Hương còn xong, thấy ngoài điện xôn xao, là hai đối thủ một mất một còn Tần Khoan, Lâu Hạo đang tranh luận tiến .
Đây là đầu khi trọng sinh nàng thấy kẻ thù. Bản mặt mãng phu lúc bi thống, đến thẳng tắp quỳ xuống, hai mắt đỏ ngầu: “Bệ hạ nên vì tiểu nữ nhà thần chủ a!”
Tần Khoan cũng quỳ ung dung: “Kính xin hoàng thượng vì lão thần mà đòi công đạo.”
“Tướng phụ, Hầu gia, các ngươi đây là…” Thấy tình cảnh , Lý Phù Dao chán nản cực điểm, xoa sống mũi nửa ngày cũng gì mới .
“Bệ hạ, tiểu nữ trúng tên trong lúc ngài! Thử hỏi nơi hoang vắng như bay tới một mũi tên? Nhất định là mưu hại tiểu nữ a! Hoàng thượng!”
Lâu Hạo bi thống dị thường, Tần Khoan mặn nhạt : “Lúc đó trời tối, nếu lầm cũng gì lạ.”
“Mũi tên , đầu là ngân thiết, đuôi là trì vũ. Rõ ràng là mũi tên độc quyền của Tướng phủ ngươi, ngươi giải thích thế nào?”
“Hầu gia là nghi ngờ mưu hại lệnh ái?” Tần Khoan về phía Lý Phù Dao, trầm giọng : “Nhất định hãm hại lão phu, xin bệ hạ phán xét!”