Ngày mùng 7 tháng 4, lá xanh hoa nở, giữa núi chim bay thú nhảy qua mùa xuân đầy màu mỡ. Đây chính là thời cơ nhất để săn.
Trời còn sáng, Lý Phù Dao cùng Tần - Lâu hai nhà, Trần Vương Lý Hoài, mang theo bảo mã danh cung hào hứng xuất phát, hướng về bãi săn ngoại thành.
Dọc đường xe ngựa tấp nập, cờ màu bay bay. Đáng tiếc cảnh tượng huy hoàng đồ sộ như Đồ Linh Trâm duyên tham dự .
Đại khái là hôm qua nàng tùy tiện khuyên nhủ Phù Dao cẩn thận Tần Khoan khiến Lý Phù Dao một nữa sinh nghi với nàng, vì khi xuất phát, lựa chọn Mộc Hương theo, để Đồ Linh Trâm ở Lai Nghi điện.
Lai Nghi điện giờ khắc vắng tanh, nửa ngày thấy một bóng . Đồ Linh Trâm thầm thở dài một : hôm qua quả nhiên quá kích động. Vất vả lắm mới khiến Phù Dao rút tâm phòng, giờ nổi lên nghi ngờ. Xuân thú cả Tần Khoan và Lâu Hạo, hai kẻ đều lòng lang sói, Phù Dao đối với ai cũng dễ dàng tín nhiệm, chỉ lời nịnh thần?
Mê Truyện Dịch
Lần xem cần gặp Ô Nha, tính toán xem thể sử dụng bao nhiêu nhân mã.
Đồ Linh Trâm cau mày, một đường trầm tư. Không ngờ lưng truyền đến một tiếng vang nhẹ nhàng, nàng đột nhiên xoay , đó đối diện với con mắt xanh biếc quen thuộc.
Đồ Linh Trâm vội thu hồi một chưởng, bắp thịt thanh tĩnh , : “Đang nghĩ Tào Tháo, Tào Tháo đến!”
Ô Nha áo đen, che nửa mặt, treo ngược mái hiên như một con dơi đen. Ô Nha mở to đôi mắt xanh biếc, nàng như hỏi: Tào Tháo là ai? Sao nhớ ?
Đồ Linh Trâm thấy buồn lười giải thích với , thẳng: “Ta chuyện nhờ…Có điều ngươi xuống , như dễ gây chú ý.”
Ô Nha vươn nhảy xuống, hiệu an tâm: Hoắc Thành Công theo Hoàng đế săn thú, tới lúc là vô cùng cẩn thận, ai phát hiện .
Đồ Linh Trâm thuận thế kéo phòng, cẩn thận khép cửa . Ô Nha tiếp tục dùng tay hiệu: Làm , ai bắt nạt ngươi ?
“Ai thể bắt nạt ?” Đồ Linh Trâm , thở dài một , lúc mới kể chuyện hôm qua Tần Khoan ép Phù Dao lập hậu cùng , suy đoán: “Tần Khoan vẻ căng. Nếu ngoài dự đoán của , muộn nhất là nội trong hai tháng sẽ động thái lớn.”
Ô Nha lẳng lặng nàng xong, gật gù hiệu nàng cứ phân phó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-26-hon-quan-si-tinh.html.]
“Trong tay ngươi thể tập hợp bao nhiêu ?” Đồ Linh Trâm : “Nếu như thể, hy vọng thể lật đổ hai nhà Tần Lâu. Nếu thực sự , ít nhất cũng bảo vệ em họ Lý, đó tiếp tục bàn bạc kỹ càng.”
Ô Nha suy nghĩ một chút, mới mở miệng, dùng hết sức phát tiếng khàn khàn: “Năm đó khi ngươi xảy chuyện, Hoắc Thành Công mang theo đại đa binh sĩ đến nhờ vả Tần Khoan. Dư binh còn c.h.ế.t hết, hiện nay trong tay Đồ gia chỉ còn 13 kỵ, thêm sĩ tử trướng bọn họ, ước chừng hơn trăm .”
“Hơn trăm …” Đồ Linh Trâm nhớ thời điểm kỵ binh Đồ gia thịnh nhất, mênh m.ô.n.g cuồn cuộn hơn trăm ngàn giáp binh, dậm chân một cái đất núi rung chuyển, khỏi lắc đầu: “Châu chấu đá xe, quá ít!”
“Người tuy ít nhưng 13 kỵ mỗi đều là trong vạn chọn một.”
“Nếu là ám sát, 13 kỵ ắt ưu thế. nếu là đối kháng hơn trăm ngàn binh mã, lợi hại đến cũng khả năng.”
“Vậy thì ám sát thôi.”
“Khoan vội.” Đồ Linh Trâm nhẹ cong môi, lạnh nhạt : “Giết một dễ, , là để bọn chúng tiếng muôn đời.”
Tựa hồ nghĩ tới điều gì, nàng đến bên bàn, một phong thư phân phó: “Thừa dịp hôm nay Tần Khoan và Lâu Hạo đều ở phủ, ngươi phái ẩn phủ chúng, cẩn thận dò tìm mật thất và hốc tối, khả năng tìm chứng cứ ích. Nhớ kỹ cẩn thận, chớ bứt dây động rừng.”
Đặc biệt là lão tặc Tần Khoan . Kiếp nàng từng bí mật lẻn mật thất Tần phủ, kết quả tra cái gì, thể thấy lão hết sức giảo hoạt; chứng cứ đều sẽ tiêu hủy, khiến thể nắm bắt nhược điểm nào.
Có điều Lâu Hạo là một kẻ mãng phu, e là tỉ mỉ đến . Ba năm chuyện hoàng đế đ.â.m nhất định hai kẻ liên thủ tham dự… Có thể đào chút gì đó từ Lâu Hạo chừng.
Viết xong thư, Đồ Linh Trâm đặt bút dậy, thổi khô mực mới giao cho Ô Nha, trầm giọng : “Chuyện thứ hai ngươi tự .”
Ô Nha tiếp nhận lá thư nhưng cất , lo lắng : “Tiểu chủ công, chữ của ngươi…”
Không sai. Phong thư bất kỳ che giấu nào, nàng dùng chính nét chữ quen thuộc nhất mà . Đồ Linh Trâm am hiểu hành thư, độ nhận nét chữ là cực kỳ cao.