“Chuyện …” Đôi mắt Đồ Linh Trâm chuyển động, nghĩ thầm: Hay là thăm dò từ Tần Yên xem!
Nàng giả bộ do dự nửa ngày, mới thở dài một , nhẹ giọng đáp: “Tần cô nương , Tần tướng đang lập hậu cho bệ hạ a!”
Thấy Tần Yên bộ dạng căng thẳng bất an, Đồ Linh Trâm : “Nghe chính là hòn ngọc quý của Lâu Hầu gia, Lâu Tâm Nguyệt cô nương. Hơn nữa nô tỳ còn Thừa tướng , Tần cô nương hứa gả cho nhà khác, nô tỳ còn đang chúc mừng cô nương tìm ý trung nhân đây!”
Nghe xong, mặt Tần Yên trắng bệch, biểu hiện sững sờ, tựa hồ đả kích lớn. Chốc lát mới thê lương : “Ngươi… ngươi là đến trào phúng ?”
Đồ Linh Trâm bộ dáng phục tùng: “Là nô tỳ sai, cô nương chớ trách.”
“Khắp thiên hạ đều Tần Yên chỉ bệ hạ, nhưng phụ … bệ hạ cưới cô nương khác.” Tần Yên rưng rưng nước mắt, thể mảnh mai dựa nô tỳ mới thể định, nức nở: “Ngươi cần quản, sẽ quấy rầy bọn họ, sẽ chờ ở đây, chờ bệ hạ… cùng phụ .”
Đồ Linh Trâm khom lui , tới hành lang uốn khúc mà tâm tư rối bời như thể sắp nghĩ điều gì đó.
Tần Yên rõ ràng ý với Phù Dao, Tần Khoan chia rẽ bọn họ? Huống hồ nếu Tần Yên thành hoàng hậu sẽ ích với Tần gia ?
Vậy lý do khiến Tần Khoan cự tuyệt là gì?
Lẽ nào…
Mê Truyện Dịch
Trong đầu, một vệt sáng lóe lên, một ý nghĩ hoang đường.
Nàng nhớ tối hôm đó, Lãnh Hương ăn cắp ngọc tỷ một câu: “Chờ Ngọc tỷ , Chân long thiên tử tự khắc lộ diện, cần gì con rối nữa?”
Xem kế hoạch của Tần Khoan ngoại trừ con rối Hoàng đế còn Chân long thiên tử, nhưng “chân long thiên tử” là Tần Khoan là khác? Vô cùng khả năng đó là Tần Khoan đang bồi dưỡng để trở thành Hoàng đế!
Như liền thể hiểu tại Tần Khoan để nhi nữ thành với Phù Dao, vì tiến cử nữ nhi của đối thủ…
Bởi vì trong kế hoạch của , Lý Phù Dao giờ hết giá trị lợi dụng, bất cứ lúc nào cũng thể phế đế. Mà khi diệt trừ Phù Dao, con gái Lâu gia Hoàng hậu, là vì tương lai đồng thời diệt luôn cả Phù Dao lẫn Lâu thị!
Thoáng chốc, như một đạo kinh lôi giáng xuống đỉnh đầu, Đồ Linh Trâm càng nghĩ càng thấy đáng sợ. Nàng đến hôm nay mới , Tần Khoan bá hoành triều chính hơn mười năm là để chuẩn cho ngày giang sơn đổi chủ!
Hơn nữa thể ngày đại hôn của Lý Phù Dao mà tay, một lúc diệt trừ cả Hoàng đế lẫn Lâu Hạo.
Mà nàng hiện tại còn là nữ quân hầu cao cao tại thượng, còn sở hữu mười vạn binh lực… Nàng thể gì đây?
Cả nàng run run, trong lồng n.g.ự.c tựa như gì đó dâng lên. Nàng gắt gao cắn môi, tự nhủ chính tỉnh táo, nhất định bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-25-hon-quan-si-tinh.html.]
Tám năm , nàng nếu thể đơn phương độc mã nhảy trận địa của quân địch giành thủ cấp của Mộ Dung Khác, tám năm nàng cũng thể bảo vệ Lý Phù Dao chu .
Nếu thực sự thể cứu vãn, cùng lắm thì hận nước thù nhà cần nữa… Nàng chỉ cần hữu thể bình an sống sót.
Nàng bên đau đầu suy nghĩ, mà bên trong điện, Tần Khoan hăng hái bước , xem cưỡng ép Lý Phù Dao đáp ứng thành công.
Tần Khoan mở cửa, Tần Yên mắt đỏ hoe tiến đến nghênh tiếp, yếu đuối : “Phụ …”
Tần Khoan thấy nữ nhi, sắc mặt chút khó coi, nỡ trách móc nặng nề, chỉ than thở: “Yên Nhi, con đang cái gì đây?”
“Phụ con đến gì…”
“Yên Nhi!” Tần Khoan đánh gãy lời lời nàng, quát bọn nha : “Yên Nhi thể , các ngươi còn hồ đồ cái gì? Mau đỡ nàng về phủ!”
“Phụ !” Tần Yên trong mắt đầy lệ, đôi môi run rẩy, nửa ngày mới lấy hết dũng khí khẩn cầu: “Nữ nhi bao giờ cầu xin điều gì, hôm nay nữ nhi cầu xin , cầu xin để con cùng bệ hạ…”
“Không liêm sỉ!” Dù là ái nữ, Tần Khoan cũng bắt đầu tức giận, kéo tay Tần Yên, lạnh lùng : “Theo về! Đừng hòng bước cửa phủ nửa bước!”
Chờ Tần Khoan kéo Tần Yên , Đồ Linh Trâm cuối cùng cũng cơ hội tiến Lai Nghi điện.
Lý Phù Dao đang chợp mắt, sắc mặt bình tĩnh, hỉ nộ.
Đồ Linh Trâm quả thực lòng như lửa đốt, thầm nghĩ: Sư hồ đồ, khác đem d.a.o gác lên cổ ngươi, ngươi còn tự !
Tựa hồ cảm nhận ánh mắt sốt ruột của nàng, Lý Phù Dao chậm rãi mở mắt, con ngươi phong lưu xoay một cái, về phía Đồ Linh Trâm: “Có việc nhanh tấu!”
“Bệ hạ” Đồ Linh Trâm thẳng , khẩn thiết : “Người cẩn thận…”
Lý Phù Dao bộ dạng buồn ngủ, hờ hững hỏi: “Cẩn thận cái gì?”
Đồ Linh Trâm câu môi, nửa ngày mới kiên quyết : “Cẩn thận Tần Khoan…”
Lý Phù Dao đột nhiên thẳng , đối đầu với tầm mắt của Đồ Linh Trâm thấy c.h.ế.t sờn, trong mắt tựa hồ vạn tâm tình cuồn cuộn, chậm rãi bình tĩnh :
“Hậu cung hỏi chính sự.” Hắn lạnh lùng Đồ Linh Trâm, hờ hững : “Ngươi c.h.ế.t ngay tại đây ?”