Nếu rảnh rỗi, nhất định sẽ chơi cờ cùng Đồ Linh Trâm.
Gần đây thấy ít tìm Tần Yên và Lâu Tâm Nguyệt, Đồ Linh Trâm thầm vui mừng.
Trong lúc đánh cờ, Lý Phù Dao hạ xuống một con cờ, thuận miệng hỏi: “Ngươi thấy công tử Trùng Nhĩ thế nào?”
(Trùng Nhĩ ý chỉ Tấn Văn Công Trùng Nhĩ)
Nghe , Đồ Linh Trâm nắn một quân trắng, nghiêng đầu, tựa hồ hiểu tán gẫu đề tài . Nửa ngày mới nghiêm túc đáp: “Công tử Trùng Nhĩ chịu nhục, phục quốc cường binh, quả xứng danh bá chủ Xuân Thu.”
Lý Phù Dao tựa hồ thỏa mãn với đáp án , giễu cợt một tiếng, : “Trẫm thì thích .”
Đồ Linh Trâm ngẩng đầu .
“Chịu nhục thì , phục quốc cường binh thì ?” Lý Phù Dao vuốt ve quân đen trong tay, hờ hững : “Cuối cùng vẫn phụ Giới Tử Thôi từng cắt thịt phụng quân.”
Nghe , cánh tay cầm cờ của Đồ Linh Trâm khó nhận là đang run lên, nàng buông mắt xuống, che đậy cảm xúc.
Cắt thịt phụng quân, tấm lòng son , chỉ mong quân chủ hiểu.
Công tử Trùng Nhĩ lang thang 19 năm, hoảng sợ như chó mất chủ. Vào lúc suýt c.h.ế.t đói, Giới Tử Thôi trung thành tuyệt đối cắt bắp đùi thành thịt băm, lúc mới cứu một mạng của Trùng Nhĩ. Ai ngờ khi Trùng Nhĩ quốc quân của Tấn Quốc, quên phong thưởng Giới Tử Thôi, thậm chí phóng hỏa đốt núi, khiến Giới Tử Thôi ôm liễu mà chết…
Nàng và Lý Phù Dao, ai là Giới Tử Thôi cắt thịt phụng quân, ai là Công tử Trùng Nhĩ leo lên vị trí Chí tôn quên trung lương?
Lý Phù Dao thấy nàng rơi trầm tư, ngón tay đẽ gõ gõ bàn cờ, : “Mỹ nhân, ngươi xem?”
Tám năm , cha nàng Đồ Khởi Phong tử trận núi Nhạn Hàn, nàng đào một ngày một đêm mới đào lên thi cốt phụ từ đống đổ nát đầy tuyết.
Ba năm , sườn dốc, bão tuyết, nàng kiệt lực mà chết, đầu một nơi một nẻo…
Chuyện cũ, từng hình ảnh nổi lên trong lòng. Hóa cho rằng thèm để ý, nhưng tại chỉ cần thoáng chạm , m.á.u me sẽ đầm đìa?
Dưới bàn, một tay nàng nắm chặt thành nắm đấm, một tay thả quân cờ, vẻ mặt lạnh nhạt : “Công tử Trùng Nhĩ nô tỳ dám hoài nghi. nghĩ với Giới Tử Thôi mà , dù trong thiên hạ đều phụ , cũng sẽ phụ trong thiên hạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-23-hon-quan-si-tinh.html.]
Lý Phù Dao ngẩn , lẩm bẩm : “… Thà thiên hạ phụ , cũng phụ trong thiên hạ?”
Sau một khắc, Lý Phù Dao mạnh mẽ vung tay quét bàn cờ xuống đất.
Đồ Linh Trâm cảm thấy chút khó hiểu. Gợi đề tài là , kích động cũng là ?
Lý Phù Dao nắm chặt hai tay, mạnh đến mức xương khớp đều trắng bạch. Hắn chống trán, lông mi khẽ run, buông một câu mơ hồ:
“Nàng hận? Sao thể hận!... Rõ ràng, rõ ràng thà phụ cả trong thiên hạ, cũng nên phụ nàng ...”
Đồ Linh Trâm cho là đang nghĩ về chuyện của Giới Tử Thôi, nhịn duỗi tay, như đây ôn nhu vò đầu , nhưng cuối cùng đành miễn cưỡng dừng giữa trung.
Hôm nay theo quan sát thì là ngày kiểm tra bài tập của Lý Phù Sơ.
Dùng xong bữa ăn sáng, thấy Lý Phù Sơ ôm một chồng bài tập đến Lai Nghi điện, quy củ giao cho Lý Phù Dao kiểm tra.
Không giống như bình thường tập trung, Lý Phù Dao cực kỳ nghiêm túc xem bài tập của , thỉnh thoảng còn hỏi vài câu. Lý Phù Sơ quỳ mặt , căng thẳng đến nỗi sống lưng cứng ngắc, đáp từng câu.
Vấn đáp xong, Lý Phù Dao tiện tay vứt sách lên bàn, lười biếng dựa ghế, : “Cuối cùng cũng chỉ là tiểu hài tử, trời cao đất rộng, chỉ dựa một cỗ lý luận suông thôi.”
Mê Truyện Dịch
Lý Phù Sơ ca ca , khuôn mặt tươi nhất thời đỏ bừng lên, hai vai đổ xuống, rũ mắt dám ngẩng đầu, dáng vẻ đáng thương khiến Đồ Linh Trâm nhịn tâm mềm nhũn.
“Có điều cũng chút tiến bộ, mấy phần quản thúc triều đình cũng chút ý tứ.” Lý Phù Dao chuyển đề tài, hai con mắt sáng lên của : “Bình thường lo thỉnh giáo Hà thái phó nhiều một chút, chơi thì quang minh chính đại mà chơi, học cũng chuyên cần thành khẩn mà học.”
Đang , Thái giám ở cửa khom thông báo: “Khởi bẩm bệ hạ, Tướng gia đến .”
Lý Phù Dao chút biến sắc thẳng , dặn dò Đồ Linh Trâm: “Đem đồ bàn cất bên trong.” Rồi với Lý Phù Sơ: “Lần đề mục là *Lấy nghĩa*.”
Lý Phù Sơ vội gật đầu đáp .
Đồ Linh Trâm dọn sách cùng mấy bài luận của Lý Phù Sơ cất gian trong, Tần Khoan nghênh ngang tiến đến. Đồ Linh Trâm nghiêng một bên, thấy Tần Khoan là thần tử, gặp quân vương cũng bái xá, quỳ cũng , trực tiếp đối diện Lý Phù Dao, híp mắt : “Hóa Sở Vương cũng ở đây.”