Hôn Quân Si Tình - Chương 105: Hôn Quân Si Tình

Cập nhật lúc: 2025-08-14 03:41:32
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Viết nhiều, ngày cung đại biến, chuyện ngươi tặng Ngưu Giác Cung, Hào Giác, còn bức tranh giấu trong mật thất, chính là xuân cung…”

Lý Phù Dao đỏ mặt ngăn lời nàng: “Cái chuyện bức tranh cũng cần chứ.”

“Ta nghĩ đây nhất định yêu ngươi.” Nàng đưa tay nhẹ nhàng che n.g.ự.c trái, kỹ mắt , chân thành : “Mỗi tỉnh . đều quên nhiều chuyện, duy chỉ quên yêu ngươi. Ngươi ?”

Lý Phù Dao nàng thật sâu: “Vì ?”

Dưới ánh mắt , nàng xé cổ áo , lộ vai trái, ngực, làn da trắng nõn là những vết tích nông sâu bất nhất, như dùng vật nhọn khắc họa mà thành.

Miệng vết thương kết giàm chỉ còn màu hồng thịt, nhưng nếu để ý kỹ sẽ phát hiện đây là miễn cưỡng khắc chữ lên da thịt.

Lý Phù Dao lập tức đến cạnh nàng, vòng phía xuống mới thấy chữ n.g.ự.c nàng, nhất thời nghẹn ngào nên lời.

Chỉ thấy đó khắc: A Trâm yêu thương nhất Lý Phù Dao.

A Trâm yêu thương nhất Lý Phù Dao.

Bây giờ hiểu tại , dù A Trâm quên bao nhiêu , chỉ cần ba chữ Lý Phù Dao lập tức : A Trâm yêu thương nhất Lý Phù Dao.

Lý Phù Dao ôm chặt nàng từ phía , chôn mặt hõm cổ nàng, đến hô hấp cũng trở nên run rẩy.

Đồ Linh Trâm cảm giác vệt mềm ướt da thịt, ngẩn ngơ, nhịn bật : “Sao ?”

Đều nữ nhân , lẽ nào cũng ?

…Lại , nàng ”?

Lý Phù Dao hức hức thanh, : “Ta mặc kệ, nàng yêu hơn cả tua tưởng tượng, vui đau lòng, buồn vui đan xen, khó tự kiềm chế.”

Nói xong duỗi tay phủ lên vết thương n.g.ự.c nàng: “Có đau ?”

Lòng bàn tay ấm áp lướt qua từng chỗ lồi lõm của vết thương. Đồ Linh Trâm vội lắc đầu, khép cổ áo , miễn cho tiếp tục sờ loạn.

Cảm xúc tay biến mất, Lý Phù Dao vuốt ngón tay, thở dài tiếc hận. Lúc mới từ tay áo lấy một cây trâm ngọc bích linh xà, cài lên tóc nàng.

Đồ Linh Trâm sờ tay lên đầu, cảm thấy cây trâm quen mắt.

Lý Phù Dao quan sát thần sắc của nàng, hỏi: “Nhớ đến cài gì ?”

Mê Truyện Dịch

Đồ Linh Trâm ngẩn ngơ, bỗng nhiên : “Linh Xà Trâm, bên trong tên của .”

Nói xong nàng “a” lên một tiếng.

Lý Phù Dao kịp chuẩn , tiếng nàng hô liền giật , lo lắng hỏi: “Sao thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-quan-si-tinh/chuong-105-hon-quan-si-tinh.html.]

Đồ Linh Trâm đột nhiên nở nụ xán lạn, ánh mắt khó giấu hưng phấn, năng lộn xộn: “Linh xà trâm, bên trong giấy cũng nhắc đến Linh xà trâm! Là nhớ !”

“Nói , ký ức dần hồi phục?”

Lý Phù Dao vui, nhịn bước lên ôm lấy nàng, xong vòng xòng một lúc, cuối cùng thơm một cái lên trán nàng, viền mắt đỏ hồng: “Quá !”

Đồ Linh Trâm chút ngại ngại dựa lòng , nhẹ lên tiếng: “Vẫn xem hoa đăng chứ?”

“Đii! Phải !” Lý Phù Dao vội phủ thêm áo lông cho nàng: “Làm qua những chuyện từng , ăn qua những cái từng ăn, kiểu gì nàng cũng sẽ nhớ thôi!”

Phố đèn như sông, đem Trường An chiếu đến rực rỡ như ban ngày.

Chen chúc trong đám , mười ngón tay đan chặt , vai sóng vai ngắm hoa đăng?”

“Đi đoán đèn đố ?”Đồ Linh Trâm hỏi.

Lý Phù Dao đầu qua, ôn nhu nở nụ . Trong nháy mắt cả đèn đuốc thu ánh mắt , đến câu hồn.

Hắn cúi , ghé tai nàng nhẹ : “Ta chỉ cùng nàng năm tay bước tiếp.”

Đồ Linh Trâm nghiêng đầu, lấy tay che mắt: “Xem hiểu , tại bản trong tay ngươi.”

Lý Phù Dao như hồ ly giảo hoạt.

Đoán đố đèn đông , bên trong nhao nhao ồn ào, thi thoảng còn tiếng vỗ tay nhiệt liệt, huyên náo. Lý Phù Dao khỏi , Đồ Linh Trâm sợ đám chạm , liền chơi đố đèn nữa, kéo hướng về phía quầy nhỏ ở hướng thành.

Quầy nguyên tiêu sơ sài bốn phía thâu gió, bàn ghế dù tồi tàn nhưng sạch sẽ. Lý Phù Dao kéo Đồ Linh Trâm cùng xuống, thuận miệng : “Một Nguyên tiêu, nhân hồng đậu.”

Đồ Linh Trâm cũng tiếp lời: “Một bát nhân tam tươi.”

Nói xong cả hai đều sững dờ.

Đồ Linh Trâm thích ăn ngọt, Lý Phù Dao thích ăn mặn, ngờ nhiều năm trôi qua, cả hai vẫn nhớ thói quen của .

Lý Phù Dao nở nụ rạng rỡ thoáng như xuân phong. Hắn yêu thương xoa xoa mặt nàng: “Chúc mừng nàng, ý ức hồi phục ít.”

Đồ Linh Trâm thất thần, hóa hai khắc tận cốt tủy, dù xảy chuyện gì, cũng cách nào xóa đối phương.

Đi ngắm hoa đăng, ăn nguyên tiêu.” Lý Phù Dao thổi thổi nguyên tiêu, nghiêng đút cho nàng, mỉm : “Hai cái nàng nhớ , tiếp đó gì nữa?”

Đồ Linh Trâm nuốt miếng nguyên tiêu, bột đậu hòa tan trong miệng, nàng ôm lấy Lý Phù Dao, vùi mặt n.g.ự.c sượt sượt, hai lòng : “Còn ôm ngươi một cái.”

Loading...