"Có thai?" Mặt Trâu Niệm biến sắc, nhìn Hướng Dương.
Hướng Dương bị cô nhìn lập tức mềm chân, trợn to hai mắt, hai tay ôm gương mặt trong trắng lộ hồng của Trâu Niệm: "Em gái ngoan của chị ơi, hai người ở chung một chỗ... Đừng nói là... Không dùng biện pháp an toàn nha..."
Hướng Dương vừa nói như vậy, mặt Trâu Niệm vốn dĩ đã biến sắc, đột nhiên trở nên càng tái nhợt khó coi.
"Có... Có dùng biện pháp an toàn..." Trâu Niệm gật đầu nói, sau đó cô ngồi ngay ngắn lại, hít thở sâu, nhíu mày nhìn về phía vách tường, có thai? Nhất định sẽ không đâu! Ngàn vạn lần đừng thật sự có thai!
Cô đưa tay đỡ trán, trên trán có một lớp mồ hôi mỏng, cô bị dọa sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh.
Mê Truyện Dịch
"Nhưng cho dù có sử dụng biện pháp an toàn cũng rất nguy hiểm, ví dụ như áo mưa vừa lúc bị lủng một lỗ nhỏ. Còn nữa, sau khi uống thuốc tránh thai vẫn phát hiện mình mang thai, mấy trường hợp đó nhiều không đếm xuể! Nguyễn Duật Nghiêu kia, liếc mắt cũng nhìn ra tinh lực của anh, ừm... 36 tuổi vẫn chưa có con, nếu là người đàn ông cấm dục quá lâu, lực xuyên thấu của tinh trùng rất mạnh, mang thai ngoài ý muốn cũng có thể hiểu được ——" Hướng Dương gì cũng dám nói, nêu một loạt ví dụ minh họa cho cô.
Trâu Niệm nói có dùng biện pháp an toàn, cho nên Hướng Dương yên tâm cho rằng, Trâu Niệm có thể không phải mang thai, mà chỉ là cảm lạnh dẫn đến dạ dày không thoải mái mà thôi.
Thỉnh thoảng Hướng Dương cũng sẽ buồn nôn như vậy, đại khái khoảng năm ngoái, buổi sáng khi cô ấy đánh răng rất thường xuyên nôn khan, chính là dạ dày có vấn đề.
Dù biết cô không mang thai, cô ấy vẫn không nhịn được thuận miệng nói thêm mấy câu.
Nghe Hướng Dương nói những thứ này, Trâu Niệm càng bất lực.
"Em không ăn đúng không? Vậy một mình chị ăn hết cả hai phần luôn đây, hẹn hò không thể thoải mái ăn no bụng, bây giờ chị rất đói." Hướng Dương bỏ túi xách xuống, đi ăn bò viên.
Một mình Trâu Niệm ngồi ở trước bàn ăn thật lâu.
Cô nhìn màn hình máy vi tính xách tay trước mặt, màn hình tối đen, phía trên sớm đã không có hình ảnh của người đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu kia, cô thu dọn máy vi tính xách tay, trở về phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-973.html.]
Cô đi từ phòng ngủ ra, cầm điện thoại di động và chìa khóa, Trâu Niệm chuẩn bị đến tiệm thuốc mua que thử thai, đi tới phòng khách lại đứng lại, cô do dự chừng nửa phút, ngày mai hẵng đi mua, tự nhiên cô hơi sợ, chân mềm không còn chút sức nào.
Cô để điện thoại di dộng và chìa khóa xuống, đứng ở phòng khách ngẩn người.
"Em làm gì vậy? Đi tới đi lui?" Hướng Dương cầm hộp bò viên, nhíu mày hỏi cô.
Cô ấy thấy cô hơi kỳ quái.
Lúc này Trâu Niệm đã tốt hơn nhiều, bất ngờ ngửi thấy mùi bò viên, sẽ cảm thấy ghê tởm muốn nôn khan, bây giờ đã thích ứng mùi này bay khắp trong phòng.
Trâu Niệm lắc đầu: "Không có gì, em chuẩn bị đi rửa chén."
Cô xoay người đi vào phòng bếp, một mình cô bắt đầu rửa chén ở phòng bếp...
Hướng Dương nhìn cô mấy lần, cảm thấy cô nhất định có tâm sự, thấy cô rửa một cái chén cũng rửa hơn mười phút, Hướng Dương càng chắc chắn cô có tâm sự.
Chẳng lẽ... Thật sự có thai? Hay là cô cãi nhau với Nguyễn Duật Nghiêu rồi?
Xem ra cô ấy có thể dùng thân phận bạn bè mặt dày vô sỉ cấu kết với Nguyễn Duật Nghiêu, đánh vào bên trong, trở thành bạn của Nguyễn Duật Nghiêu, Niệm Niệm bị bắt nạt, chịu ủy khuất, cô ấy lấy thân phận bạn bè, đi nhắc Nguyễn Duật Nghiêu mấy câu!
Đàn ông có đôi khi không nhạy cảm, cần người khác nhắc nhở.
Hơn chín giờ, Hướng Dương và Trâu Niệm tắt ti vi, trở về phòng của mình.