Ánh mắt anh và cô giao nhau, môi răng anh nhẹ nhàng cắn mút rồi ngậm lấy núm v.ú trên n.g.ự.c cô... Anh nắm lấy tay cô, từ từ di chuyển xuống, để ngón tay cô đặt lên bụng phẳng lì của anh. Trâu Niệm nhắm mắt lại, sờ lên cơ bụng săn chắc của anh. Anh đang thở dốc, khiến bụng lên xuống nhẹ nhàng... Anh kéo tay cô đi xuống... rụt rè chạm tới vùng lông đen bên dưới, anh để tay cô di chuyển đến đó, sau đó từ từ di chuyển xuống phía dưới, chạm vào chướng ngại vật…
Một vật cứng rắn to lớn, đứng kiêu hãnh, rất cứng và nóng bỏng...
Giọng nói gợi cảm của anh tiến gần đến môi cô, hít vào hơi nóng, mang theo sự cám dỗ: "Dùng miệng nhỏ của em trả lời tôi, có muốn đưa nó... vào trong em không?" Anh nói xong, liền dùng ngón tay của cô véo vào vật cứng nóng của anh, cứng đến mức không thể véo được nữa.
Trâu Niệm mở mắt nhìn anh. Cô run rẩy dưới thân thể anh, nhưng lại không làm được, cũng không nói ra được: "Tôi muốn anh... tôi muốn người đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu này, anh chỉ có thể yêu mình tôi... Bây giờ anh là người đàn ông của tôi, một lòng một dạ, có mình tôi là đủ rồi... Chỉ khi anh không còn là người đàn ông của tôi nữa, thì anh mới có thể quay đầu tìm kiếm mục tiêu tiếp theo khiến anh ái mộ.”
Những suy nghĩ đó trong lòng cô là điều cô không dám thừa nhận với người khác, thậm chí với chính mình. Những suy nghĩ đó quá ngông cuồng, cô dựa vào đâu mà cho rằng anh sẽ chuyên tâm? Hơn nữa, cho dù anh chuyên tâm thì anh cũng là đàn ông đã có gia đình, cô cũng là phụ nữ đã có gia đình!
Hiện tại không có cản trở gì mới có thể vụng trộm ở bên nhau, sau này có vật cản trở rồi thì chỉ có thể chia tay anh!
Cô không nói ra điều gì, cũng không trả lời anh điều gì…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-952.html.]
Cô không từ chối hay làm tổn thương anh đã là trái với ý định ban đầu của cô rồi. Hết lần này đến lần khác, cô không thể từ chối yêu cầu của anh.
Mê Truyện Dịch
Trâu Niệm đột nhiên thấy mình thật ghê tởm, tại sao lại thích anh như vậy?
Tầm mắt của Nguyễn Duật Nghiêu quét qua cơ thể cô, anh nói rõ: “Trâu Niệm… em mới 23 tuổi, tôi đã 36 rồi. Trước khi l.à.m t.ì.n.h với em, tôi luôn nhẫn nhịn thứ dục vọng này, tôi không có chút hứng thú về phương diện này với người phụ nữ mà tôi không thích.
Hiện tại, chúng ta ở bên nhau, nó nếm được mùi vị của em, nó luôn muốn…” Anh để tay cô sờ lên vật cứng rắn kia.
“Cảm nhận được chưa, nó rất kích động, sờ nó đi…” Anh đưa ngón tay cô lên phía trên để ngón tay cô vuốt ve. Lỗ nhỏ phía trên tiết ra chất nhầy. Cô nhắm mắt lại, cắn chặt môi, cau mày cảm nhận chất nhày dính trên đầu ngón tay mình, thậm chí thứ đó còn phấn khích chảy trong tay cô——
Nguyễn Duật Nghiêu hôn lên mắt cô, không ngừng thở dốc: “Chúng ta đã hơn nửa tháng không gặp, có phải có cùng ý nghĩa với câu ‘tiểu biệt thắng tân hôn’ không? Tôi lớn hơn em, nên tôi chỉ có thể ích kỷ đối với em giống như thái độ của tôi đối với mọi việc. Ở bên tôi, tạm thời đừng nghĩ đến chuyện khác, chúng ta có thể cùng nhau làm tình... Chúng ta có thể cùng nhau dùng bữa. Em muốn một bữa ăn lãng mạn dưới ánh nến hay là muốn ăn cơm yên tĩnh ở nhà với tôi, tôi đều có thể thoả mãn em. Em có kỳ nghỉ, tôi có thể đi nghỉ cùng em, bất cứ nơi nào em chọn.
Vì vậy… đừng rời xa tôi…”
Anh nghiêng người tựa vào sofa, eo và háng anh chạm vào m.ô.n.g cô, có thứ gì đó cứng cứng cọ xát vào da cô... Trâu Niệm luôn nhắm mắt, cô không muốn nghe những lời anh nói, không muốn ghi chúng vào trong tâm trí, không muốn bị những lời này quấy rầy khiến đêm không ngủ được.