Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trâu Niệm ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, cô đặt điện thoại di động xuống sàn nhà. Nguyễn Duật Nghiêu cũng không gọi điện tới nữa, chắc là sợ tự chuốc lấy nhục. Anh là người luôn biết tiến lùi chừng mực, cho dù có làm việc gì hạ lưu thì cũng vẫn thể hiện ra tư thái của một quý ông.
Trâu Niệm ôm đầu gối nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, thực ra những lúc tâm trạng của cô không tốt thì cô chỉ thích được ngồi yên lặng một chỗ mà thôi. Cô muốn bản thân mình tĩnh tâm lại, không cần bất cứ âm thanh an ủi nào, con người cô rất lạ, những lúc buồn mà càng nghe an ủi thì trong lòng sẽ càng khó chịu.
Con người cô cố chấp và bướng bỉnh, thế nên có một số chuyện cô cứ phải suy nghĩ tới nghĩ lui mới có thể nghĩ thông. Nhưng mà cô không cần nhận được lời khuyên từ bất cứ ai cả, bởi vì cô cảm thấy mọi chuyện đều phải do bản thân mình nghĩ thông thì mới được. Nếu như chính bản thân mình còn không nghĩ thông được, vậy thì dăm ba câu nói của người khác cũng càng không thể thay đổi được gì.
Cũng giống như là chuyện tiếp xúc với Nguyễn Duật Nghiêu, Hướng Dương đã khuyên nhủ và thuyết phục cô rất nhiều lần. Người đàn ông này thực sự quá tốt rồi, cô không cần phải nghĩ ngợi nhiều như thế, cứ yên tâm ở bên cạnh anh là được rồi. Nhưng Trâu Niệm lại lắc đầu, cô cảm thấy không được, cũng cho rằng chuyện này không tốt chút nào, bởi vì không hợp với đạo lý luân thường.
Trải qua một đoạn thời gian, cô không biết mình đã gặp phải chuyện gì, cô giống như ngoài việc lặng lẽ tự trách và chất vấn bản thân thì không hề nghĩ gì đến Nguyễn Duật Nghiêu nữa. Nhưng mà, cô đã hai lần cam tâm tình nguyện chấp nhận anh rồi, chẳng lẽ trong thân thể cô còn cất giấu một “chính mình” khác?
Mê Truyện Dịch
Chẳng lẽ khi cô ngửi được mùi hương trên người anh, được anh ôm vào lòng thì “chính mình” khác lại xuất hiện, chi phối thân thể và suy nghĩ của cô, để cô chấp nhận anh sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-782.html.]
Trâu Niệm ngồi bên cửa sổ, suy nghĩ hơn mười mấy phút. Đầu cô đột nhiên đau đớn vô cùng. Cô đứng dậy đi vào phòng tắm tắm rửa, thay quần áo, không muốn nghĩ đến những chuyện đó nữa, chuẩn bị ngủ một giấc ngon lành.
Cô ở trong phòng tắm, nước nóng tạt thẳng lên thân thể cô. Trâu Niệm đột nhiên cảm thấy tỉnh táo ra không ít, cô dũng cảm tổng kết lại rốt cuộc bản thân mình đã có chuyện gì xảy ra. Đại khái là cô không chịu được sự cám dỗ và mặt dày của Nguyễn Duật Nghiêu, đồng thời cô cũng là một người phụ nữ không biết xấu hổ. “Chính mình” khác mà vừa rồi cô nghĩ, “Chính mình” rụt rè, muốn từ chối anh... tất cả chỉ là cái cớ mà thôi, cô đang viện cớ cho linh hồn đọa lạc sa ngã của mình!
Trâu Niệm tắm xong thì đi về phía giường ngủ, giường nệm mềm mại thoải mái vô cùng, chẳng mấy chốc cô đã chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau.
Trâu Niệm ăn vội ăn vàng chút bữa sáng ở trong khách sạn, sau đó chạy nhanh ra ngoài. Xe mà Nguyễn Duật Nghiêu chuẩn bị cho cô đã chờ sẵn sàng ở bên ngoài, như thế này khiến cô không phải tốn chút thời gian nào để bắt xe đợi xe, tiết kiệm được không ít thời gian.
Mấy ngày này chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật của mẹ cô, có một số việc cô phải nhanh chóng xử lý. Hơn nữa, nơi này Trâu Niệm chẳng quen biết ai, việc thì gấp gáp, bắt xe cũng không dễ dàng, nếu như không có Nguyễn Duật Nghiêu chuẩn bị chu đáo cả xe riêng cho cô thì đoán không chừng hơn nửa thời gian cô đều đang bồn chồn đứng bắt xe ven đường.