Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 77:3

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:26:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù trong lòng cô biết rõ không nên làm những chuyện này, nhưng mà cô thực sự không biết phải làm thế nào cho phải.

Thậm chí, Trâu Niệm còn lo lắng, cô sợ liệu những việc làm vô đạo đức này của mình có ảnh hưởng đến mẹ hay không...

Không đâu, nhất định sẽ không.

Cô thoát khỏi cánh tay của Nguyễn Duật Nghiêu, cầm lấy túi xách, nói một câu “tạm biệt” với anh, sau đó rời khỏi văn phòng.

Vừa mới rời khỏi tập đoàn Nguyễn thị, Trâu Niệm lập tức gọi điện thoại đến bệnh viện, nói chuyện chuyển viện cho mẹ cô.

Sau đó, cô lại gọi cho Hướng Dương, về nhà lấy đồ đạc đến bệnh viện.

Trâu Niệm vừa tới bệnh viện thì đã nhìn thấy trợ lý Đổng.

“Cô Trâu.” Trợ lý Đổng mỉm cười.

Trâu Niệm kinh ngạc."Trợ lý Đổng, sao cô lại ở đây?”

“Nguyễn tổng phân phó, bảo tôi giúp đỡ cô. Cô Trâu, cô có chuyện gì cứ nói với tôi.”

“Ôi không cần đâu.” Trâu Niệm thở dài một hơi. Nguyễn Duật Nghiêu cứ thế phái người tới, không cần biết cô có cần hay không.

Trợ lý Đổng biết Nguyễn Duật Nghiêu đã kết hôn, đồng thời cũng biết mối quan hệ giữa cô và Nguyễn Duật Nghiêu. Thế nên, mỗi khi nhìn thấy trợ lý Đổng là Trâu Niệm lại không dám ngẩng đầu lên.

Cô sợ nhìn thấy ánh mắt xem thường của trợ lý Đổng.

Nhưng Nguyễn Duật Nghiêu phái trợ lý Đổng đến giúp đỡ cô, vậy nên cô cũng không thể nào đuổi cô ta đi được. Hơn nữa, trợ lý Đổng chỉ nghe lệnh của Nguyễn Duật Nghiêu thôi, mà Trâu Niệm gọi điện cho Nguyễn Duật Nghiêu thì anh đã tắt máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-773.html.]

Trước một giờ chiều, mọi người đã đến Bắc Kinh.

Bệnh viện cử người và xe tới đón, mẹ Trâu nhanh chóng được đưa đến bệnh viện. Trâu Niệm và giáo sư cũng ngồi một chiếc xe khác, cùng nhau tới bệnh viện.

Trâu Niệm ngồi trên xe, cô biết tất cả những chuyện này đều là do Nguyễn Duật Nghiêu sắp xếp hết thảy. Đến cả những chuyện nhỏ như nghỉ ngơi ăn uống của cô đều được anh sắp xếp thỏa đáng.

Ví dụ như chiếc xe này, lúc trước cô cứ tưởng đây cũng là xe của bệnh viện, nhưng kết quả lại là xe mà Nguyễn Duật Nghiêu sắp xếp. Những ngày ở đây, cô sẽ di chuyển bằng ô tô riêng.

Khách sạn mà cô nghỉ ngơi ở ngay gần bệnh viện, tiền thuê nửa tháng bằng tiền lương cả năm của cô.

Trâu Niệm không biết phải làm sao với sự chăm sóc đặc biệt này của Nguyễn Duật Nghiêu, thế nên càng nghĩ càng thấy đau đầu hơn.

Sau khi tới bệnh viện, Trâu Niệm gặp được giáo sư, sắp xếp cho mẹ nhập viện, tất cả mọi thủ tục đều là Trâu Niệm một mình hoàn thành. Có giáo sư ở đây, mọi chuyện cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, cô gần như chỉ đi lên đi xuống ký tên mà thôi. Mọi chuyện giáo sư đều lo liệu thỏa đáng, tất nhiên, người phía sau giáo sư chính là Nguyễn Duật Nghiêu.

Ngày hôm nay, ngoại trừ những lúc nói chuyện với mẹ thì thời gian còn lại Trâu Niệm đều dùng để nghĩ đến số tiền mà mình đang nợ Nguyễn Duật Nghiêu.

Cô đến Bắc Kinh mấy tiếng rồi, mặc dù Nguyễn Duật Nghiêu không ở đây, nhưng tất cả mọi chuyện xoay quanh cô đều dính dáng đến anh.

Buổi tối, trên đường về khách sạn, cô nhận được điện thoại của Tô Chính Đông. Hai người tùy tiện nói chuyện vài câu, Trâu Niệm nói mình mệt, muốn cúp máy.

Mê Truyện Dịch

Tô Chính Đông cũng nghe ra được sự mệt mỏi trong giọng nói của cô, không dám dây dưa nữa.

Trâu Niệm nhận phòng khách sạn, cô đứng cạnh cửa sổ sát đất ngắm nhìn cảnh sắc Bắc Kinh về đêm. Điện thoại trong tay cô đột nhiên rung lên, cô nhíu mày nhìn thoáng qua, là Nguyễn Duật Nghiêu. Đây là cuộc gọi đầu tiên của anh trong ngày hôm nay.

Loading...