Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 76:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:26:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh nghĩ nhiều rồi.” Trâu Niệm cười nói.

Nguyễn Duật Nghiêu nhìn ra được tâm trạng của cô không tệ thì càng to gan hơn, anh vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, không chịu buông ra.

Trâu Niệm nhắc nhở: “Nghiêm túc lái xe.”

“Buổi tối đường thưa, lái xe một tay là được rồi.” Anh nói.

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm trong lòng thở dài, phải làm sao bây giờ, có một số động chạm không biết là không thể tránh khỏi, hay là không muốn tránh khỏi nữa. Đối phương nắm lấy bàn tay cô, sự ấm áp phảng phất giống như tiến vào trong tâm can. Ngón tay của anh hơi thô ráp, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay tinh tế tỉ mỉ của cô, khiến cô cảm nhận được tâm trạng của anh.

Anh rất hưởng thụ sự yên tĩnh khi ở chung này của hai người.

Chiếc Land Rover màu đen lái xuống ga ra của tập đoàn Nguyễn thị. Nguyễn Duật Nghiêu đỗ xe xong thì đưa Trâu Niệm cùng nhau đi vào công ty.

Đi đến tầng cao nhất, anh quen thuộc mở đèn lên.

Những nơi khác vẫn chưa mở đèn, anh chỉ mở chiếc đèn nhỏ trước bàn làm việc, đủ chiếu sáng khu vực trước mặt.

Anh cầm lấy hợp đồng, đóng dấu vào nơi cần đóng dấu, sau đó nhanh chóng ký tên lên nơi cần ký tên. Chữ ký của Nguyễn Duật Nghiêu tiêu sái hào phóng, ở trong mắt Trâu Niệm, mọi thứ của anh hình như đều là tốt nhất, chỉ là điều này chính bản thân cô cũng chưa phát hiện ra.

Anh đặt hợp đồng sang một bên, nói với Trâu Niệm: “Sáng mai trợ lý Đổng tới là có thể chuyển đến Hồng Viễn rồi, mọi chuyện đều OK.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-761.html.]

“Anh không sợ phía công trình xảy ra chuyện gì à?” Trâu Niệm hỏi.

Trâu Niệm càng cảm thấy áy náy với anh nhiều hơn.

Cô không yêu cầu anh làm điều đó, nhưng anh muốn tuyên bố bản thân độc quyền chiếm hữu cô, thế nên mới làm như vậy, ai cũng không ngăn cản được.

Cũng giống như chuyện cô muốn ly hôn với Tô Chính Đông vậy, đó là quyết định đơn phương, cho dù anh ta có nghĩ gì, hay là làm gì, thì đều không thể thay đổi được ý định muốn ly hôn của cô.

Nguyễn Duật Nghiêu đứng dậy, đi tới trước mặt Trâu Niệm, đặt tay lên vai cô, giọng nói tràn đầy từ tính: “Một mình em tới Bắc Kinh có sợ không?”

“Sợ cái gì?” Trâu Niệm cúi đầu, nghe anh hỏi như vậy thì trong lòng như mềm nhũn ra: “Nói thật lòng thì hơi sợ một chút, tôi sợ cuộc phẫu thuật của mẹ tôi không thành công. Cho dù giáo sư đã nói xác suất thành công rất cao, nhưng tôi vẫn lo lắng.

Phải chờ đến tận khi bác sĩ công bố kết quả thì tôi mới có thể tin tưởng rằng mẹ tôi thực sự có hi vọng có thể mở miệng nói chuyện, hành động tự nhiên.”

"Không cần lo lắng." Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ nhàng ôm cô vào lòng: “Giáo sư đã nói rồi, chỉ là khối u trong não chèn ép lên dây thần kinh, dẫn đến hành động và lời nói gặp phải khó khăn... chỉ cần phẫu thuật xong thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

"Hy vọng như vậy." Trâu Niệm gật đầu.

Gương mặt và bờ môi của cô dán lên thân thể anh, trên người anh có một mùi hương rất đặc biệt, xuyên thấu qua áo sơ mi của anh, truyền vào hơi thở của cô... thân thể của Nguyễn Duật Nghiêu vô cùng rắn chắc, hai người cứ an tĩnh dựa vào nhau như vậy, Trâu Niệm nghe thấy tiếng tim đập của anh, trong lòng như loạn lên.

“Sáng mai tôi đưa em đi.” Anh nói.

Trâu Niệm ngẩng đầu lên, ngay sau đó cằm của cô bị ngón tay của anh câu lên, đôi môi mỏng nhẹ nhàng rơi xuống. Bốn cánh môi chạm nhau, nhanh chóng triền miên không dứt. Khoảnh khắc kích tình b.ắ.n ra, hai người đều gần như mất khống chế, nụ hôn càng lúc càng trở nên cuồng nhiệt, đến hơi thở cũng trở nên nặng nề.

Loading...