Cô ta tức giận đến mức lập tức nhắm hai mắt lại, khẽ cắn môi, hít thở sâu mấy lần, mới làm mình bình tĩnh lại.
May mắn là bây giờ ở tầng này chỉ có cô ta...
Trên chức vụ công việc, Tô Tư cảm thấy không ai có thể uy h.i.ế.p đến mình.
Chẳng qua sau khi bị Trâu Niệm kích thích, một câu nói cuối cùng của Trâu Niệm kia, thân phận mà Trâu Niệm không lạ gì, nhưng dù cô ta cố gắng đến mấy cũng không chiếm được!
Lúc Trâu Niệm đi xuống tầng thì gặp Hướng Dương.
"Em..."
"Chị định..."
Hai người đụng mặt nhau đều hơi lúng túng, lời mình muốn nói còn chưa nói hết, đã cùng lúc ngừng lại.
Nguyên nhân là lúc trước hai người nói chuyện điện thoại ở tầng trên, Trâu Niệm tìm Hướng Dương cùng đi ăn cơm, Hướng Dương nói có chuyện phải xử lý một chút, vẫn chưa đi ra ngoài được.
Nhưng vào lúc này, Trâu Niệm lại gặp người ở tầng dưới, rất kỳ quái.
Trâu Niệm lúng túng là bởi vì cô muốn đi ăn cơm một mình, cơm nước xong định lén đi mua thuốc tránh thai, bị Hướng Dương biết sẽ rất lúng túng, cho dù Hướng Dương không biết, cô cũng hơi có cảm giác có tật giật mình.
Điện thoại di động reo, Hướng Dương nghe máy, gật đầu: "Ừm, tôi tới liền."
Sau khi cúp điện thoại, Hướng Dương đỏ mặt, nói với Trâu Niệm: "Tối về lại nói với em sau... Đừng hiểu lầm, chị đi trước, em đừng hiểu lầm, chị thật sự không cố ý từ chối ăn cơm với em đâu..."
Nhìn thấy tình hình này, Trâu Niệm ngược lại không hiểu lầm, chỉ là khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều, Hướng Dương yêu đương?
Ánh mắt dõi theo bóng dáng Hướng Dương sau khi ra ngoài thì bước lên chiếc xe kia, cô nhìn một lúc lâu. Trên xe là ai?
Chiếc xe Honda màu đen kia, người ngồi trên chính là đàn ông?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-711.html.]
Có chuyện…
Trâu Niệm tới tiệm thuốc trước, trước khi đi vào còn nhìn chung quanh một lần, sợ gần đó sẽ có người quen biết trong công ty, bị người nhìn thấy sẽ không tốt...
Cô mua một hộp thuốc tránh thai, trả tiền, sau đó nhanh chóng bỏ hộp thuốc tránh thai vào trong túi xách, kéo khóa.
Một mình cô đi ăn cơm trưa đơn giản, ăn cơm trưa xong vẫn còn một chút thời gian, sau khi ngẩn người mười mấy phút ở nhà hàng, nhớ lại hộp thuốc ngừa thai mà mình vẫn chưa uống, cô dùng nước lạnh tùy tiện nuốt xuống, vỏ hộp thuốc thì tiện tay đặt trong túi xách.
Rời khỏi nhà hàng.
Cô không biết tại sao mình xui xẻo như vậy, vừa đi vào Hồng Viễn, thì gặp phải hai người mà cô không muốn thấy nhất.
Tô Chính Đông và Tô Tư, hai người một trước một sau đứng trước thang máy, hai tay Tô Chính Đông đút túi quần, ở phía trước, Tô Tư an tĩnh đứng sau lưng anh ta.
Hai người một câu cũng không nói.
Trâu Niệm xoay người đi đến một cái thang máy khác, bên trong Hồng Viễn không chú trọng như vậy, không có thang máy dành riêng cho tổng tài, thang máy nào Trịnh Lan cũng đi vào, bên trong thang máy được vệ sinh nên lúc nào cũng sạch sẻ, thậm chí có lúc đi vào sẽ ngửi thấy mùi nước khử trùng.
Tô Chính Đông là một người rất chú trọng, trước kia anh ta chơi ở hộp đêm, không cho phép người lung tung rốn loạn ở cùng một ghế lô với anh ta, ly rượu cũng không cho phép người khác chạm vào, ngón tay của phụ nữ chạm vào một chút cũng không được.
Sau khi tới công ty làm việc, ngược lại giống như mẹ anh ta, không chút tự cao tự đại, giống như những người bình thường khác.
Chỉ có Trâu Niệm mới biết, bước ra khỏi công ty, anh ta chính là quỷ bắt bẻ!
Trâu Niệm đứng trước một cái thang máy khác, ánh mắt Tô Chính Đông đang chờ thang máy vô tình nhìn thấy, anh ta nhíu mày, kêu một tiếng: "Trâu Niệm, cô qua chỗ tôi này."
Trâu Niệm nhìn anh ta, thu hồi tầm mắt, không hề có ý định bước qua đó.
Thang máy tới, Tô Chính Đông quay đầu nhìn Tô Tư: "Giúp tôi nhấn nút một chút, đừng để cửa đóng lại."
Mê Truyện Dịch
Tô Tư: “…”
Cô ta cạn lời nhìn gương mặt tuấn tú của Tô Chính Đông, rất muốn dứt khoát thả tay, ấn số tầng để thang máy đóng cửa rồi tự lên tầng!