Bên dưới bị vật cứng của anh ma sát và va chạm, tần suất co giật của anh ngày càng tăng, tiếng rên rỉ trong miệng Trâu Niệm cũng vỡ vụn, cô thở hổn hển ôm lấy eo anh, vùi đầu vào lòng n.g.ự.c anh, cơ thể bị anh va chạm run rẩy lợi hại. Mạnh mẽ đến nổi hô hấp trong miệng làm ngắm ướt một mảng trên lòng n.g.ự.c anh. Nguyễn Duật Nghiêu một tay ôm lấy sau đầu cô, để cô áp sát vào trong n.g.ự.c mình, thân dưới lại ra sức xông vào mang đến cho cô khoái cảm, để trong miệng cô không ngừng rên rỉ. Bàn tay cô ôm lấy lưng anh như cầu xin sự thương xót...
Anh cúi đầu vừa xông vào vừa hôn lên cổ cô, nơi đó một mảnh ấm áp, anh lẩm bẩm: "Cảm giác này có tốt không, có thích mùi vị mà tôi cho em không, sau này... nhớ rõ đừng nhắc đến chuyện em nợ tiền tôi nữa. Tôi muốn em, hiện tại tôi đang muốn em... chúng ta có thể không phân khác biệt... a ưm..."
Trâu Niệm không nghe lọt tai, ý thức dần hỗn loạn, cô đưa tay ôm lấy phần eo cường tráng của anh, ngón tay sờ đến phần cơ bụng rắn chắc của anh, trên tay cũng có thể cảm nhận được sự va chạm co rút của anh.
Sự ma sát của cơ thể làm hai người cùng phát ra tiếng rên rỉ thoải mái và kích thích...
Trong phòng ngủ nho nhỏ truyền ra tiếng thân thể va chạm "bạch bạch bạch", thân dưới dán chặt vào nhau, vật kia của người đàn ông đang mài lấy vách trong thân dưới của người phụ nữ mà phát ra tiếng nước chảy.
Thẳng đến khi cổ họng người bên dưới trở nên khô khóc, tiếng thở dốc yếu ớt, trên người lấm tấm mồ hôi, hưng phấn gia tăng tốc độ. Anh cúi người ôm lấy cơ thể cô, nằm trên người cô, lắc mạnh phần thân dưới của mình, hôn lấy cô, hỏi: "Là kỳ an toàn sao?"
Không phải, không phải là kỳ an toàn.
Hai tay vô lực vòng lấy cổ anh, bộ n.g.ự.c cô chèn ép lấy n.g.ự.c anh. Cô bị anh ôm quá chặt, ngồi dậy với tư thế này sao? Rèm cửa sổ đã đóng chặt, bàn tay to lớn của anh xoa nắn bộ n.g.ự.c của cô, một tay khác ôm lấy vòng eo tinh tế của cô, ngón tay vặn xoắn da thịt trắng nõn mềm mại trên eo cô. Những dấu vết loang lổ mập mờ trên da thịt cô đều thuộc về anh, sự kích thích khiến phần thân dưới của anh trở nên đau nhức, anh hôn lên cánh môi cô, thở dốc nói: "Tôi sắp b.ắ.n rồi…” Anh hôn cô, trưng cầu ý kiến của cô: "Đây là lần đầu tiên l.à.m t.ì.n.h trong lúc tỉnh táo, để tôi b.ắ.n vào trong có được không..." Cô không trả lời, theo sự gia tăng tốc độ của anh mà tiếng rên rỉ càng dồn dập: "... ưm a... a a a..." Tiếng rên rỉ bị đè nén không khống chế được mà phát ra.
Dương vật to lớn ma sát, anh quỳ gối lên, co rút, cảm giác hưng phấn nhanh chóng đánh úp giác quan, từng trận run rẩy, một chất dịch nóng ấm b.ắ.n vào trong cơ thể cô. Trâu Niệm cắn chặt cánh môi ngửa cổ, hít sâu một hơi, cảm nhận bên trong bị t.i.n.h d.ị.c.h của anh lấp đầy... sự ngứa ngáy toàn thân vẫn còn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-693.html.]
Anh không hề nhanh chóng rút ra, đỉnh đầu của vật to lớn kia vẫn còn trong cơ thể cô khẽ động mấy cái, hoàn toàn cho cô. Thẳng đến khi anh cảm thấy đã b.ắ.n sạch sẽ mới cam lòng rút ra.
Trên cơ thể hai người đều là mùi vị của dục vọng...
Nguyễn Duật Nghiêu ôm lấy cô, thật lâu cũng không nhúc nhích. Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng chìa khóa mở cửa rất rõ ràng. Da đầu Trâu Niệm tê dại, vội vàng rời khỏi lòng n.g.ự.c anh, nhưng khi rời khỏi cái ôm của anh, cô lại càng luống cuống.
"Bạn của em trở lại rồi sao?" Anh hỏi.
Trâu Niệm lập tức đưa tay bịt miệng anh, cô nhíu mày, ra hiệu anh đừng nói chuyện.
Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, thật ra bị bạn bè biết được cô ở trong phòng ngủ cùng với anh, anh cảm thấy cũng chẳng sao.
Anh có ý với cô, Hướng Dương không phải không biết.
Mê Truyện Dịch
Bên ngoài truyền đến giọng nói của Hướng Dương.
"Nhỏ tiếng một chút, bạn cùng phòng với tôi chắc vẫn đang ngủ..." Hướng Dương nói.
Trâu Niệm bảo anh nằm xuống trước, Nguyễn Duật Nghiêu bất đắc dĩ bị cô đẩy ngã, nhưng anh rất thích.