Nguyễn Duật Nghiêu nhắm mắt lại, vén váy của cô lên cao, nhẹ nhàng hôn lên bụng dưới của cô. Lúc cơ thể cô từng trận co quắp, anh đến trước n.g.ự.c cô, hai viên tròn trịa đầy đặn xinh đẹp cực kỳ mê người. Anh cúi người l.i.ế.m dần lên phía trên, hạt châu màu hồng nhạt vô cùng mềm mại làm anh thở dốc trong chốc lát. Anh mở to đôi mắt thâm sâu trần ngập dục vọng, đầu lưỡi l.i.ế.m vòng quanh đầu v.ú như đang miêu tả nó. Cơ thể cô lần đầu tiên bị chạm vào là đêm ở khách sạn hôm đó, đã rất lâu rồi đầu v.ú của cô mới lại cương cứng như vậy.
Anh mút lấy, hận không thể một ngụm có thể thử cả hai khối mềm mại của cô. Một tay anh vuốt ve, se se một bên, bờ môi lại l.i.ế.m lấy một bên v.ú khác. Nghe tiếng ngâm nga của cô bên tai, Nguyễn Duật Nghiêu cảm thấy m.á.u trong mạch m.á.u toàn thân đều đang muốn sôi trào.
"Mở mắt ra nhìn tôi..." Lồng n.g.ự.c Nguyễn Duật Nghiêu phập phồng kịch liệt, khi cô mở mắt ra, vật gì đó nơi giữa háng ngay trên cơ thể cô. Gò má Trâu Niệm ngày càng đỏ, ngay cả hít thở cũng không dám, ánh mắt cô lóe lên sự sợ hãi nhìn chằm chằm vào anh.
Nguyễn Duật Nghiêu đưa tay vuốt ve gương mặt cô, vô cùng yêu thương mà hôn lên trán cô. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, để cô vuốt ve miêu tả hình dáng to lớn của anh. Do chất vải của quần lót làm anh nhắm mắt lại, từng trận thở dốc nặng nề. Trâu Niệm nhắm mắt lại, rút tay trở về, lắc đầu... cô không muốn tiếp xúc như vậy.
"Tôi vẫn khó chịu nhưng tôi cũng rất vui vẻ." Anh lẩm bẩm nói, tiếp tục dùng tay cô vuốt ve lấy thân dưới của anh.
Trâu Niệm nhắm mặt lại không dám nhìn, cũng không chịu đựng được loại tiếp xúc này. Về mặt này cô và anh không thân thuộc, nhưng lần đầu tiên tiếp xúc khi còn tỉnh táo anh liền như vậy, làm cho nhịp tim Trâu Niệm tăng nhanh, mặt đỏ tới mang tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-691.html.]
Cô cảm nhận được ngón tay mình mềm nhũn và run rẩy, chạm đến quần lót của anh, sờ phải dương vật to lớn của anh, rất cứng, dường như không thể nắm được. Ngón tay cô lướt dọc theo phía trước của anh, sờ đến bắp đùi của người đàn ông, cô cảm nhận được da thịt và nơi rừng rậm màu đen của người đàn ông, một vật cực kỳ to lớn. Anh cầm lấy tay cô đưa xuống dưới, vuốt ve hai vật khác ở thân dưới của anh. Nguyễn Duật Nghiêu miệng khô lưỡi đắng thưởng thức sự vuốt ve của cô, bờ môi dán lên cánh môi mềm mại của cô, giọng nói khàn đục: "Cảm giác này tuyệt quá, tôi đã muốn em rất lâu, làm sao đây, nếu như có được thì tôi sẽ rất kích động... Cơ thể của em rất đẹp... rất mềm..."
Trâu Niệm sợ hãi đến không dám động đậy, thần kinh trở nên căng thẳng. Một người phụ nữ được một người đàn ông khen như vậy, trong lòng sẽ rất thoải mái. Có lẽ khắp nơi đều có người phù phiếm, có kẻ phù phiếm dám bày tỏ, có kẻ lại không dám. Ví như cô, rõ ràng rất vui vẻ khi được anh khen, nhưng lại không dám bày tỏ.
Nguyễn Duật Nghiêu hôn lên mắt cô, lại hôn lên cánh môi cô. Trâu Niệm mở mắt ra đáp lại anh giống như bị ma xui quỷ khiến, đáy mắt cũng là hình bóng của anh. Nguyễn Duật Nghiêu rất hài lòng trước sự thất thần của cô, rất hài lòng dáng vẻ cô vì anh mà mất hồn mất vía.
Mê Truyện Dịch
Anh ở trên người cô, cứ như vậy nửa cong người lên, đưa tay cởi quần lót của mình. Anh chống một tay lên giường, cong người trên không. Ánh mắt Trâu Niệm muốn trốn tránh cũng không trốn được, liền nhìn thấy dương vật thô to của anh lộ ra ngoài, nằm ngay giữa háng của anh, thẳng tắp lại run run.
Bị cô nhìn thấy, lại thấy gương mặt cô ửng hồng nhìn chằm chằm vào anh, Nguyễn Duật Nghiêu cảm nhận được một loại kích thích khác.
"Có thích không..." Anh nhẹ giọng nói, ôm chặt lấy cô, yết hầu trượt lên trượt xuống. Anh mở miệng, từng tiếng ngân nga phát ra từ cổ họng.