Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 58:2

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:17:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giáo sư nghiêm túc nói với cô: "Tiểu Trâu, dựa theo lời cô nói thì tình huống của mẹ cô, nếu phẫu thuật ngay bây giờ, có khả năng sẽ tồn tại hơn hai mươi phần trăm nguy hiểm đến tính mạng, cô cân nhắc cẩn thận. . ."

Trâu Niệm: “…”

Nguyễn Duật Nghiêu nhìn về phía giáo sư: "Chúng tôi không hiểu phương diện này lắm, chúng tôi vẫn muốn nghe đề nghị của ngài nhiều hơn."

"Khối u não vẫn luôn phát triển ở trong đầu, ổn định cũng chỉ là tạm thời, sớm muộn sẽ biến thành thứ mà thuốc không khống chế được, sớm giải phẫu cũng có chỗ tốt đối với việc trị bệnh tận gốc, trong quá trình phẫu thuật sẽ tồn tại nguy hiểm, cược một lần, mọi người chỉ có thể chờ đợi, hai người tin tưởng tôi lần này, tôi sẽ cố gắng hết sức vì hai người!"

Giáo sư vẫn tập trung nói đề nghị của ông ấy, Trâu Niệm nhìn thoáng qua Nguyễn Duật Nghiêu, anh nghe rất nghiêm túc, nhíu mày gật đầu, liên tục nói cám ơn với giáo sư.

Nhìn dáng vẻ của anh, giống như người mắc bệnh không phải mẹ cô, mà là mẹ anh vậy, đối với chuyện này của cô, anh thật sự rất để tâm.

"Tối nay tốt nhất đưa ảnh chụp khối u não qua cho tôi, buổi tối tôi về, cả đêm nghiên cứu xem sao. . ." Giáo sư nói.

"Được, làm phiền ngài." Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu.

Những người ở chỗ này, bao gồm viện trưởng của bệnh viện thành phố, đều dùng ánh mắt ôn hòa nhìn Trâu Niệm, trong đó cũng có mấy phần tôn trọng, Trâu Niệm biết phần tôn trọng này là tới từ Nguyễn Duật Nghiêu, mọi người có thể đã hiểu lầm, cho rằng cô là tình nhân của Nguyễn Duật Nghiêu, rất được Nguyễn Duật Nghiêu cưng chiều, Nguyễn Duật Nghiêu mới đối đãi với mẹ ruột cô như vậy, hết lòng giúp đỡ mẹ cô.

Buồn cười biết bao cơ chứ.

Trâu Niệm chưa từng nghĩ mình may mắn có thể ngồi trên bàn ăn cơm cùng với những người này.

Giữa chừng có người đứng dậy mời rượu, không phải Nguyễn Duật Nghiêu, là những người khác, từng người khen ngợi Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm không còn cách nào khác, dính ánh sáng của Nguyễn Duật Nghiêu mà được tâng bốc, cô lúng túng lập tức đứng dậy, làm bản thân nhìn có vẻ thấp kém một chút, kéo ra khoảng cách thân phận với Nguyễn Duật Nghiêu.

Những người này ngàn vạn lần đừng hiểu nhầm cô là tình nhân của Nguyễn Duật Nghiêu, vẫn nên xem cô thành bạn của Nguyễn Duật Nghiêu thì tốt hơn.

Dù là tiếp đãi những người này đi vào, hay trong suốt bữa cơm, hay cuối cùng rời khỏi khách sạn, luôn qua loa người có năng lực coi như không tệ là Trâu Niệm, cô phát hiện mình không có nhiều tác dụng lắm, Nguyễn Duật Nghiêu ở phương diện này làm cho Trâu Niệm mở rộng tầm mắt, anh vừa ra tay, sự ngại ngùng của cô lập tức lộ rõ, e rằng sẽ mất mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-582.html.]

Ở bên ngoài khách sạn, tiễn tất cả mọi người đi, Trâu Niệm muốn bắt tay với viện trưởng và giáo sư, nhưng Nguyễn Duật Nghiêu đều tự mình ngăn căn hết thảy.

Như thể có người đàn ông là anh ở đây, phụ nữ nên ở sau lưng anh.

Nhưng một năm nay, Trâu Niệm đã quen độc lập, đột nhiên được đàn ông chăm sóc, vẫn chưa kịp thích ứng.

Quả thật cô được yêu thương mà lo sợ.

Tất cả mọi người giải tán, Nguyễn Duật Nghiêu quay đầu: "Tài liệu về não bộ của bác gái, ở nhà em hay ở bệnh viện?"

"Nhà tôi. . ." Trâu Niệm nói.

"Đi thôi, tôi đi lấy với em, tối nay tôi sẽ đưa qua, tối nay em nghỉ ngơi sớm một chút." Nguyễn Duật Nghiêu nói xong lập tức đi về phía xe mình, xe anh đậu ở chỗ dừng xe của khách sạn, chứ không đậu ở hầm đậu xe, bởi vì anh và ông chủ khách sạn là bạn thân, cho nên xe đậu ở chỗ đậu xe riêng của ông chủ khách sạn.

Trâu Niệm lên xe, cô đã nói cảm ơn rất nhiều lần từ khi quen biết anh, nhưng tới hôm nay, vẫn không biết phải nói như thế nào.

Sau khi khởi động xe, mắt Nguyễn Duật Nghiêu nhìn phía trước, mở miệng nói: "Tôi nghĩ chắc em sẽ đồng ý phẫu thuật thôi."

"Tôi sẽ cân nhắc thật kỹ, tối nay cám ơn anh." Trâu Niệm nhìn anh, thái độ rất tốt.

Nguyễn Duật Nghiêu giơ tay, nhéo mi tâm, anh lái xe ra ngoài, đậu ở bên lề đường, tâm trạng Trâu Niệm nhất thời nhấp nhô lên xuống, bên trong xe cực kỳ yên tĩnh, đột nhiên bầu không khí trở nên không bình thường.

"Tại sao lại dừng xe?" Trâu Niệm hoảng hốt, quay đầu hỏi anh.

Ánh mắt Nguyễn Duật Nghiêu thâm thúy nhìn về phía Trâu Niệm, môi mỏng hơi giật giật, sau khi uống rượu, dáng vẻ rất mệt mỏi.

Mê Truyện Dịch

Nhíu mày, thân thể di chuyển với biên độ lớn tới gần, ngũ quan tinh xảo của người đàn ông ở ngay trước mắt cô, gần như sắp môi chạm môi, hô hấp hòa vào nhau, anh dùng ngón tay đẩy ra cổ áo cô, nhướng mày, hơi thở nóng rực phun lên da thịt trắng nõn của cô: "Nói tôi biết, vết hôn trên người em là của ai. . ."

Loading...