Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trâu Niệm: "..."
Trâu Niệm khinh thường cách suy nghĩ này của anh, nhưng Trâu Niệm cũng thật lòng tự hỏi bản thân, sự khinh thường lối suy nghĩ của anh có phải là đúng đắn không? Như vậy có tốt không? Có phải là năng lượng tích cực không? Vậy có phải cô cũng ghen tị với địa vị thân phận của người khác không? Nếu cha của mình là thị trường, mình không hài lòng với sự giàu có và quyền lực của cha mình sao? Có người cha là thị trưởng có quyền có thế có thể che chở bảo vệ mình mà cảm thấy đó là điều xấu hổ sao? Nói nhảm!
Khi chúng ta không ở trong một gia đình như vậy, thì nghĩ điều đó là một tâm hồn cao thượng. Nhưng nếu thật sự có thể sống trong một gia đình như vậy, có lẽ sẽ mừng c.h.ế.t đi được.
Nguyễn Duật Nghiêu tiếp tục nói: "Tôi còn quá nhỏ không hiểu chuyện, đã gây rắc rối khắp khiến cha tức giận. Nhưng tôi là con của cha, cha vẫn sẽ bảo vệ tôi, thương yêu tôi, mẹ là người cưng chiều tôi nhất, cha vừa cưng chiều vừa nghiêm khắc dạy dỗ tôi, khiến tôi hiểu được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Tôi không có bằng lái mà lái xe ra khỏi Thành phố B, không cẩn thận đụng xe xảy ra sự cố, cha tôi không quan tâm tôi có bất cẩn hay không mà chỉ nhìn vào hậu quả. Ông ấy đã đánh tôi, hỏi tôi tại sao lại làm vậy, có biết suy nghĩ hay không? Tôi mới 17 tuổi, tôi nghĩ cha đã kỳ vọng quá nhiều vào tôi, nhưng tôi không dám kể chuyện bạn gái của anh trai bị sẩy thai, tôi sợ cha lại gây phiền phức cho anh trai và chị dâu, tôi cảm thấy anh trai rất yêu chị dâu tôi... có thể khiến một người đàn ông khóc thì chắc phải là chuyện rất đau lòng. Tôi chịu một trận đòn để đổi lấy sự biết ơn của anh trai và chị dâu. Tôi mỉm cười, hoàn toàn không để trong lòng, tôi cảm thấy rất vui sướng khi có thể giúp được chút gì đó cho anh trai và chị dâu, dù phải chịu trận đòn của cha cũng xứng đáng!"
"Kể từ đó tình cảm của anh và anh trai vẫn luôn rất tốt sao?" Trâu Niệm mỉm cười.
"Ừm, rất tốt." Nguyễn Duật Nghiêu nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-543.html.]
Hai người trò chuyện với nhau từ bàn ăn đến khi Trâu Niệm rửa chén, dọn dẹp, đến khi Trâu Niệm tiễn anh xuống lầu vì Hướng Dương gọi điện nói cô ấy sẽ quay về, hỏi có tiện không?
Đương nhiên là tiện, Nguyễn Duật Nghiêu liền nói rời đi.
Trâu Niệm tiễn anh, hai người lại tiếp tục câu chuyện trong thang máy.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu nói với Trâu Niệm: "Cha tôi nói, một trong hai anh em chúng tôi phải có một người theo chính trị. Chúng tôi đã bàn bạc riêng rồi nói cho cha biết! Theo năm tháng, tôi đã trưởng thành, hơn hai mươi tuổi tôi tốt nghiệp đại học, tôi càng lúc càng không thích làm chính trị, thậm chí là chán ghét nó, tôi muốn ra ngoài lập nghiệp, học tập, du học. Đừng nghĩ cha tôi là thị trưởng nhưng vẫn có những người lớn hơn ông ấy, cha tôi từng mắc bệnh rất nặng, suýt chút mất mạng, mọi người đều nghĩ cha không qua khỏi, sắp phải xuống gặp Diêm vương luôn rồi. Những người có dã tâm, suy nghĩ thấu đáo một chút đều ngồi chờ xem tình hình, chờ xem cha tôi sống hay chết. Những người không có nhiều dã tâm, đã bắt đầu hiện rõ bản tính gió chiều nào theo chiều đó. Trong giới quan trường là như vậy, nếu là tôi thì cũng như vậy, lòng người dễ thay đổi, nhưng tôi có thể lựa chọn không như vậy nên đã không tham gia chính trị."
"Thật là phức tạp." Trâu Niệm nói.
Họ cùng nhau đi ra ngoài, Nguyễn Duật Nghiêu châm một điếu thuốc, đứng bên ngoài, tài xế đã lái xe đến đón anh.
Anh ta đứng cách xa chiếc xe, vừa hút thuốc vừa nói với Trâu Niệm: "Bây giờ tôi rất hài lòng với những việc đối ngoại. Tôi là một doanh nhân, tôi đã cho những người làm quan rất nhiều lợi ích, những lợi ích hậu hĩnh..."