Trong lúc Trâu Niệm thất thần, ánh mắt cô nhìn thấy một bóng hình đứng ở cửa phòng ngủ. Cả người anh ta mặc đồ ngủ, chất liệu vải cực tốt, đồ ngủ tùy ý được anh ta mặc trên người cũng lộ ra khí chất cao quý mê người, phong thái cậu ấm đều thể hiện ở khóe mắt đuôi lông mày của anh ta, còn có khóe môi đẹp đẽ kia nữa.
“Làm gì vậy……” Anh ta chậm rãi đi đến, giọng nói mang theo sự không vui.
Trâu Niệm khép vali lại: “Dọn đi.”
“Ai cho cô dọn đi?” Tô Chính Đông túm lấy tay đang khép lại vali hành lý của cô. Ngón tay trắng trẻo của người đàn ông nắm chặt lấy tay cô, không cho cô nhúc nhích!
“Tô Chính Đông, anh buông ra. Tôi dọn đi hay không anh cũng không quản được!”
Trâu Niệm lớn tiếng tranh cãi với anh ta, hy vọng mẹ Trịnh Lan của anh ta nghe thấy đi lên ngăn cản con trai của bà ta làm khó cô. Trâu Niệm không biết mình rốt cuộc đắc tội gì anh ta, từ trước hôn nhân đến sau hôn nhân, thái độ của vị thiếu gia này đối với cô hoàn toàn là thay đổi long trời lở đất!
Tô Chính Đông nắm lấy tay Trâu Niệm, môi anh ta nở nụ cười cao ngạo. Ngón tay anh ta vuốt ve bàn tay nhỏ của cô: “Muốn tôi nhắc nhở cô một lần nữa sao. Cô đã gả cho tôi rồi, Trâu Niệm, cô muốn ly hôn, muốn tái giá —— cô phải được ông đây nói đồng ý trước đã, biết không!”
“Anh là đồ thần kinh ——” Trâu Niệm nghiến răng nghiến lợi nhìn anh ta, bốn mắt nhìn nhau. Một cái tay khác của Trâu Niệm gỡ bàn tay của anh ta, in dấu vết rất sâu trên mu bàn tay của anh ta.
Tô Chính Đông chỉ cười không nói, vẫn không chịu buông ra.
“Tôi nhất định phải dọn đi! Tô Chính Đông, anh đừng giống như trẻ con! Thỏa thuận đã được ký, mẹ anh cũng đã đồng ý tôi và anh ly hôn. Ly hôn hay không thì hiện tại không phải một mình anh định đoạt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-512.html.]
Nếu tôi có năng lực làm công trình khởi công, thì anh nói lời phải giữ lời, nếu không tôi sẽ lấy thỏa thuận ra kiện anh!”
“Kiện tôi đi, tốt nhất cô có thể kiện c.h.ế.t tôi —— thì tôi sẽ không dây dưa cô tra tấn cô nữa!
Cô cũng có thể không cần quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của tôi, sau khi tôi c.h.ế.t đi, cô có thể gả cho người khác, sau đó cùng anh ta tới trước mộ tôi trả thù tôi đi!!” Đôi mắt sắc bén của Tô Chính Đông nhìn chằm chằm Trâu Niệm. Người đàn ông nheo mắt nhìn mu bàn tay bị cô cào rịn ra một ít máu. Anh ta tức giận vì cô tàn nhẫn với anh ta, tại sao lại tàn nhẫn với anh ta như vậy?
Có đôi khi anh ta không hiểu, nếu đã biến thành như vậy, thì anh ta còn đang do dự cái gì, chẳng lẽ ly hôn không phải lựa chọn tốt nhất giữa hai người sao?
Không ly hôn, hay là không cam lòng?
Hay là anh ta vẫn còn yêu cô?
Có lẽ là vế sau ——
Trâu Niệm tức giận, từ trước đến nay cô giằng co chưa từng thắng anh ta. Trong bất tri bất giác, móng tay ngắn ngủn của cô đã cắm sâu vào mu bàn tay anh ta…… Anh ta dường như không cảm thấy đau, chỉ nhìn cô, nói: “Cào đi, dù sao thì trước hôn nhân và sau hôn nhân cô chỉ biết không ngừng làm tổn thương tôi, làm lòng tôi đau đến c.h.ế.t rồi, tôi còn để ý chút đau da thịt này sao.”
Mê Truyện Dịch
“Tô Chính Đông, anh nói ngược rồi, rốt cuộc chúng ta là ai làm tổn thương ai?!”
Tô Chính Đông tới gần cô một bước: “Muốn tôi nói trắng ra một số lời sao? Nói ra có lẽ thật sự không tốt lắm. Cô không biết xấu hổ, nhưng tôi còn muốn mặt mũi! Nếu không có một nguyên nhân khiến tôi hận cô, thì tôi sẽ bỏ qua cô, không chạm vào cô sao?! Nếu không phải cô đã bẩn rồi, thì sau kết hôn tôi sẽ đối xử với cô như vậy sao?!
Trâu Niệm, nếu cô thành thật, thì tôi sẽ vẫn luôn yêu cô, nhưng cô phản bội chồng cô, cô có nghĩ tới hậu quả không!”