Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 45:2

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:09:57
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên nhân là ở thành phố B có quá nhiều người muốn nịnh hót Nguyễn Duật Nghiêu. Bọn họ sẽ làm bất cứ điều gì để lấy lòng và được gặp mặt Nguyễn Duật Nghiêu.

Hôm nay ông chủ nhỏ này nhìn thấy cô, chắc đoán cô là tình nhân của Nguyễn Duật Nghiêu, bằng không thì sao anh ta dám gọi điện thoại cho trợ lý Nguyễn Duật Nghiêu chứ? Trâu Niệm không biết cô và Nguyễn Duật Nghiêu bị bắt gặp ở khách sạn lúc nào.

Tóm lại, bây giờ Nguyễn Duật Nghiêu đã đích thân đến đây rồi, trong mắt những người này chứng tỏ Nguyễn Duật Nghiêu quan tâm đến cô.

Nguyễn Duật Nghiêu và người đàn ông kia đi ra hành lang nói chuyện.

Có lẽ là người đàn ông đó có chuyện muốn nhờ Nguyễn Duật Nghiêu.

Hoạt động kinh doanh của Công ty Hồng Viễn liên quan chặt chẽ đến xây dựng và phát triển bất động sản, khách hàng của Hồng Viễn đương nhiên có liên quan đến các công ty bất động sản và đều nằm trong cùng một vòng tròn.

“Được, cảm ơn Nguyễn tổng…”

Người đàn ông gật đầu, sau đó lại cùng Nguyễn Duật Nghiêu đi vào phòng bao. Anh ta đi theo sau Nguyễn Duật Nghiêu khí chất cao quý, vẻ mặt anh ta hèn mọn giống như người hầu đi theo chủ nhân, nhìn rất phản cảm! Trâu Niệm không thích nhất nhìn thấy những người như vậy, bởi vì bản thân cô cũng thường xuyên như vậy. Nó giống như một tấm gương phản chiếu bộ dáng của cô ở nơi làm việc. Vì tiền, vì hoa hồng, phải luôn mỉm cười với người, chấp nhận bị làm khó, nhịn xuống tính tình nóng nảy, không dám bày sắc mặt với khách hàng, đối xử khéo léo với người thực sự là một việc rất mệt mỏi, cũng rèn luyện tính kiên nhẫn của mọi người. Trâu Niệm cảm thấy mình của hiện tại không còn nổi loạn, không còn nóng nảy nữa.

Nhưng cũng luôn không quên tự đánh giá thấp mình, khiến bản thân thật sự trở lên giả dối!

Cô đang nghĩ linh tinh, trước mắt cô bị một bóng đen bao trùm.

Nơi này nhiều người, phức tạp.

Nguyễn Duật Nghiêu thấp giọng nói, “Ra ngoài với tôi trước.”

“Anh có chuyện gì?” Trâu Niệm hỏi

“…”

Nguyễn Duật Nghiêu giữ im lặng, bàn tay ấm áp của anh kéo tay cô, nắm trong lòng bàn tay anh, cười ẩn ý với cô: “Đấu tranh với tôi là muốn biểu diễn cho những người này xem tôi và tình nhân nhỏ của tôi náo loạn sao?”

Trâu Niệm nghiến răng nghiến lợi, “Nguyễn Duật Nghiêu, tôi không phải tình nhân của anh!”

“Muốn tôi chứng minh cho mọi người xem cô là tình nhân của tôi sao?” Nguyễn Duật Nghiêu dựa gần Trâu Niệm, bờ môi mê hoặc dán lại gần môi Trâu Niệm.

Với góc độ của những người nhìn từ phía sau Nguyễn Duật Nghiêu, đại khái sẽ hiểu nhầm là họ đang hôn nhau.

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-452.html.]

Trâu Niệm hất tay anh ra, cô đứng dậy.

Cô đi ra ngoài trước, liếc Hướng Dương đang căng thẳng đứng ở một bên.

Nguyễn Duật Nghiêu mím chặt đôi môi mỏng, một tay anh đút túi quần, tay kia thản nhiên cầm điện thoại di động. Di động màu đen rất hợp với bộ vest đen của anh. Cổ áo sơ mi trắng hơi hé mở, chỗ tay áo vest lộ ra một phần nhỏ của cổ tay áo sơ mi trắng, những ngón tay thon dài trông rất đẹp.

Người đàn ông này rất đẹp trai, cả người đầy mị lực, vô cùng nam tính.

“Nguyễn đại lão bản…” Hướng Dương mạnh dạn gọi anh.

Nguyễn Duật Nghiêu quay đầu, cả người anh toả ra sự lạnh lẽo, ánh mắt của người đàn ông dường như không nguyện ý rời khỏi bóng lưng của Trâu Niệm.

Anh nhíu mày nhìn Hướng Dương, ám chỉ cô ấy có lời gì thì có thể nói.

“Niệm Niệm ốm rồi, ngài chăm sóc em ấy một chút.” Hướng Dương nói.

Nguyễn Duật Nghiêu nhíu chặt mày, cô ốm rồi sao?

Anh gật đầu, sải bước lớn rời khỏi phòng bao.

Hướng Dương hít sâu một hơi. Mỗi lần Trâu Niệm rời khỏi tầm mắt của cô ấy, rời đi cùng Nguyễn Duật Nghiêu, Hướng Dương đều sẽ lo lắng cho đến khi Trâu Niệm an toàn trở về nhà. Một mặt, cô ấy cảm thấy Nguyễn Duật Nghiêu thích cô, sẽ đối xử tốt với cô, nhưng mặt khác, cô ấy lại sợ tính tình của Trâu Niệm thực sự sẽ làm tổn thương người, sau đó chọc giận người đàn ông đó, bị đánh hay gì đó.

Không trách Hướng Dương sẽ nghĩ linh tinh, thực tế là có quá nhiều người đàn ông biến thái như vậy. Lúc ấm áp thì giống như chó đội lốt người, lúc tức giận thì giống như một tên điên biến thái!

Trâu Niệm đứng bên vệ đường nhìn trái nhìn phải, rất sợ có người sẽ nhìn thấy cô và Nguyễn Duật Nghiêu đứng cạnh nhau.

Nguyễn Duật Nghiêu đi đến phía sau cô, ánh mắt anh nhìn chằm chằm bóng lưng gầy gò của cô: “Lên xe tôi nói chuyện.”

“…”

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm quay đầu lại.

Cô nhìn về phía chiếc Land Rover màu đen của anh đỗ bên ven đường, cô mím môi. Vì không để bị người khác thấy, cô liền theo anh lên xe.

Nguyễn Duật Nghiêu khởi động xe, lái xe rời đi.

Rời khỏi nơi đó, xe được lái thẳng về trung tâm thành phố, tốc độ xe không nhanh, anh lái rất từ từ.

Nguyễn Duật Nghiêu lái xe đến một ven đường có thể đỗ xe, anh liền dừng xe lại.

Loading...