Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 45:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:09:54
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Haizz.” Trâu Niệm đóng trang mạng lại.

Đồng nghiệp phía đối diện hỏi cô: “Đang yên sao lại thở dài.”

“Nghe nói có một giáo sư đến bệnh viện thành phố. Tôi muốn gặp mặt ông ta để hỏi về tình huống phẫu thuật của mẹ tôi, nhưng hình như không gặp được…” Trâu Niệm nói.

Vị đồng nghiệp kia lại gần Trâu Niệm, “Tìm Tô Chính Đông. Không phải là đang đồn, bối cảnh phía sau của bà Trịnh Lan rất lợi hại, tìm quan hệ thì cô muốn gặp ai thì đều có hy vọng… Bà mẹ chồng này của cô có hay không có đều như nhau!”

Tìm Trịnh Lan, Trâu Niệm không nói được ra miệng.

Hôm nay về nhà cô phải nghĩ kỹ, đây là cơ hội làm phẫu thuật cho mẹ, cho dù cơ hội chỉ có một phần trăm thì cũng phải thử. Cô bỏ xuống mặt mũi, không cần tôn nghiêm nữa, đi cầu xin Tô Chính Đông. Tuổi của mẹ vẫn chưa lớn, mới hơn bốn mươi tuổi, ngày tháng còn dài, nếu trị khỏi, cho dù mẹ bị bại liệt nửa người thì vẫn tốt hơn là mỗi ngày đều nằm trong bệnh viện.

“Hắt-xì….”

Trâu Niệm hắt xì hơi, hình như bị cảm nặng hơn tối qua rồi.

Buổi trưa.

Trâu Niệm cùng Hướng Dương đi ăn cơm trưa.

“Muốn đi tiêm một mũi không?” Hướng Dương hỏi cô.

“Không cần đâu, uống mấy lần thuốc là khỏi. Tan ca lại đi mua thuốc tiêu đờm về uống cùng thuốc cảm, có lẽ sẽ khỏi nhanh hơn.” Trâu Niệm cười, uống một ngụm nước.

“Vẫn còn cười được! Em xem em đi, sắc mặt trắng bệch, nhỡ may cảm nặng hơn thì làm sao. Hiện tại em làm thay cả Tô Tư, nhân lúc Tô Tư không ở đây, em nên tiếp xúc nhiều một chút với những người lợi hại. Sau khi gặp mặt thì để lại phương thức liên lạc, sau này không làm việc ở Hồng Viễn nữa thì có thể tìm một lối đi tốt.”

“Em đều xin phương thức liên lạc của bọn họ rồi.” Trong ngăn kéo của Trâu Niệm có một đống danh thiếp.

Cô thực sự phải tính toán một chút về vị trí công việc tiếp theo. Đã nghèo đến mức độ này thì một ngày cũng không qua nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-451.html.]

Hướng Dương hỏi đến chuyện của giáo sư ở bệnh viện. Trâu Niệm nói vẫn còn thời gian bảy tám ngày, cô nghĩ sẽ tìm Tô Chính Đông, cầu xin anh ta cô cần một phần dũng cảm. Tô Chính Đông lúc thì tức giận lúc thì cười, lúc vui vẻ thì gật đầu đồng ý, lúc tức giận thì trực tiếp doạ cô đi mất.

Hướng Dương liếc Trâu Niệm, cô ấy nghĩ đến một người có lẽ có thể giúp Trâu Niệm chuyện này, nhưng Hướng Dương không dám nhắc đến người đó, sợ Trâu Niệm khó xử.

Mê Truyện Dịch

Buổi chiều, Trâu Niệm đến bệnh viện một chuyến để thăm mẹ, thuận tiện hỏi thăm làm thế nào để có thể gặp được vị giáo sư kia. Cô ôm theo tâm lý sẽ gặp may, cho rằng sẽ rất dễ dàng.

Nhưng Trâu Niệm rõ ràng đang tự lừa mình dối người. Bác sĩ của bệnh viện nói giáo sư đến bệnh viện để giao lưu, không phải đến để chữa bệnh!

Trâu Niệm ra khỏi văn phòng của bác sĩ, lại liếc nhìn cửa văn phòng một cái. Sao bác sĩ đều mắt cao nhìn người vậy? Khám bệnh chả lẽ không trả tiền cho các người sao?

Thái độ tệ như vậy!

Trâu Niệm ra khỏi bệnh viện, Hướng Dương liền gọi điện đến, nói bên cô ấy có tiệc rượu, gọi cô qua.

Khách hàng gần đây của Hướng Dương là một ông chủ nhỏ có tư sản mấy triệu. Vì phần trăm lợi nhuận khả quan, nên cứ vài ngày là Hướng Dương phải ra ngoài xã giao một lần, nhưng người ở tiệc rượu nhiều, đối phương cũng không dám làm càn.

Cô ấy nói với Trâu Niệm, “Chị hỏi anh ta có quen người trong bệnh viện thành phố không. Anh ta nói gặp mặt em thì có thể giới thiệu.”

Trâu Niệm đi, không biết hy vọng có lớn không, có thể thử, dù sao cũng không thể bị ăn nữa.

Qua ba tuần rượu.

Cửa phòng bao bị đẩy ra, mọi người đều ngẩng đầu. Một người đàn ông có ngũ quan trầm ổn rơi vào tầm mắt của mọi người.

“Nguyễn… Nguyễn đại lão bản——“ Hướng Dương đầu tiên là kinh ngạc và sợ hãi, sau đó cô ấy phản ứng lại, rồi đứng lên nhiệt tình nói: “Sao lại gặp nhau ở đây chứ?”

Hiện trường tiệc rượu này quá nhỏ, dường như Nguyễn Duật Nghiêu không giống như người sẽ đến nơi thế này.

Vị khách hàng kia đứng dậy, tôn kính gật đầu với Nguyễn Duật Nghiêu, rồi nói với Hướng Dương: “Là thế này, mấy hôm trước ở khách sạn, tôi nhìn thấy Nguyễn tổng và vị tiểu thư này ở cùng nhau. Lúc đó hai người…” Khách hàng nam ngượng ngùng giấu đi những lời mà người khác đều biết rõ là gì, rồi tiếp tục nói, “Vừa rồi thấy Trâu tiểu thư rất quen mắt nên tôi gọi điện thoại hỏi trợ lý của Nguyễn đại lão bản, không ngờ thật sự là vị tiểu thư đó. Chuyện của bệnh viện thành phố, Nguyễn tổng làm còn dễ dàng hơn——“

Trâu Niệm không biết phải nói gì nữa. Tại sao đi đâu cũng có thể gặp được người đàn ông này vậy? Là do Nguyễn Duật Nghiêu và cô thật sự có duyên sao? Tất nhiên là không, đây không phải là lý do!

Loading...