Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 40:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:09:41
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Niệm lắc đầu, kìm nén nước mắt, nói với Tô Chính Đông: "Tôi nhất định sẽ ly hôn, anh có lỗi với tôi hay không, anh không cần giải thích với tôi. Nếu anh đã từng thật lòng với tôi thì hãy để tôi đi, tôi không yêu anh, ngay từ đầu tôi chưa từng yêu anh. Tôi đã nói với anh rằng anh quá tự tin, anh không tin trên đời này sẽ có người phụ nữ không yêu anh..."

"Đừng nói với tôi là em yêu Nguyễn Duật Nghiêu..." Một lúc lâu sau, Tô Chính Đông mới khó khăn thốt ra được những lời này. Anh ta nhìn Trâu Niệm bằng ánh mắt dò hỏi, anh ta cần một câu trả lời.

Có thể Trâu Niệm hận anh ta, nhưng hận thì hận đừng để có mối quan hệ với người đàn ông khác là được!

Trâu Niệm thành thật trả lời, cô lắc đầu.

"Không, tôi chưa từng yêu ai. Tôi yêu Trác Đằng, anh hài lòng chưa?" Trâu Niệm hiểu rằng Tô Chính Đông thật sự sẽ ghen với bất kỳ ai khác, nhưng anh ta sẽ không ghen với Trác Đằng, thật sự không như vậy, vì không còn cơ hội nữa.

"Tôi muốn tin những gì em nói là sự thật!" Tô Chính Đông cười khẩy.

Mê Truyện Dịch

"Chúc ngủ ngon, vợ của tôi..." Tô Chính Đông bước tới, ôm lấy vòng eo thon thả của Trâu Niệm một cách ngang ngược, ép cô vào cột đèn, hôn nhẹ lên môi cô rồi rời đi.

Trâu Niệm: "..."

Trâu Niệm dùng bàn tay lau mạnh vào môi ngay trước mặt anh ta.

Đôi mắt Tô Chính Đông dần dần trở nên lạnh lùng, khóe môi xinh đẹp vẽ lên một vòng cung sắc bén, ánh mắt hiện lên tín hiệu cảnh cáo, chinh phục, cướp đoạt. Trâu Niệm đã vô cùng phản cảm sự cuồng ngạo, ngang ngược của anh ta ngay từ những ngày đầu quen biết, hôm nay cũng giống như trước đây, sự chán ghét này ở trong lòng Trâu Niệm vẫn chưa hề thay đổi.

Anh ta lên xe rồi rời đi.

Trâu Niệm đứng dưới ánh đèn đường, nhìn về phía chiếc xe biến mất, nghẹn ngào không nói nên lời, Tô Chính Đông đúng là một người quá kiêu hãnh, anh ta luôn có thể tự mình gieo rắc nỗi buồn, như thể anh ta đã bị oan ức và ấm ức, sau đó khi không có được sự an ủi của người khác thì sẽ chọn cách tự an ủi mình, an ủi đến khi bản thân anh ta có thể cười một cách hài lòng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-401.html.]

Sau khi cô trở về nhà, Hướng Dương vẫn chưa ngủ.

"Bé yêu, sắc mặt của em tệ thật đấy, không phải là cãi nhau với Nguyễn Duật Nghiêu chứ?" Hướng Dương sáp lại gần hỏi.

Trâu Niệm không nói nên lời.

Cô đi tắm, phớt lờ Hướng Dương, khi trở ra cô đã thay đồ ngủ, ngồi trên ghế sofa lau tóc rồi nói: "Sau này khi nói chuyện chị phải chú ý đến giọng điệu của mình, cái gì gọi là cãi nhau với anh ấy chứ? Mặc dù cách diễn đạt của chị không sai nhưng giọng điệu của chị cứ như là em với anh ấy có chuyện mập mờ gì đó."

"Không phải sao?"

"Không!"

Trâu Niệm nghiêm túc phủ nhận trước nhận định của Hướng Dương, cô thở dài và giải thích với Hướng Dương: "Em và anh ấy không thể nào đâu, không tính chuyện em có ly hôn hay không, cuộc hôn nhân của Nguyễn Duật Nghiêu là không thể ly hôn được. Chị nghĩ xem, anh ấy có thân phận gì... là con trai thứ hai của thị trưởng tiền nhiệm, người được sủng ái nhất trong gia đình! Cho dù chúng ta không màn đến thân phận của anh ấy, hiện giờ anh ấy cũng là một nhà kinh doanh bất động sản, một người đàn ông giỏi giang, thành công trong sự nghiệp như vậy, chị nghĩ vợ của anh ấy có thân phận đơn giản sao? Hơn nữa, em không thích anh ấy, nên những điều phía trước đều là giả thiết..."

"Nghe nói là hôn nhân không tình yêu phải không?" Hướng Dương lấy làm lạ hỏi.

Trâu Niệm gật đầu: "Chính là vì hôn nhân không tình yêu, nên có thể tưởng tượng được thân phận của người phụ nữ đó hiển hách đến dường nào."

"Cũng đúng, chắc chắn là có nguyên nhân đặc biệt nào đó, hoặc là có ràng buộc quan trọng nào đó nên mới kết hôn." Hướng Dương ngồi dựa vào ghế sofa cau mày nói: "Cũng không chừng đối phương là con gái của ân nhân của ông bà cha mẹ gì đó của Nguyễn Duật Nghiêu, vì để trả ơn nên mới cưới cô ấy..."

"Dẹp chị đi!"

Trâu Niệm liếc nhìn Hướng Dương với ánh mắt 'chị đừng đoán nhảm nữa', cô nghiêm túc nói: "Chị làm như là phim truyền hình vậy, ân nhân gì? Ân khách thì còn có thể..."

"Ha ha ha ha, em còn nhảm hơn chị nữa..." Hướng Dương cười bò.

Loading...