Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy cảm xúc của mẹ cô như vậy, cô cũng không thể tiếp tục ăn, nhẹ nhàng đặt đũa xuống, cúi đầu cũng không dám ngẩng lên. Cô luôn sợ mẹ mình tức giận, nhưng bây giờ mọi chuyện đã đến mức này, cô chỉ có thể im lặng chịu đựng, từ từ suy nghĩ cách tốt hơn, cố gắng lật ngược tình thế.
Chuyện không vui xảy ra giữa hai mẹ con cô cũng không còn khiến cô lo lắng như trước đây, vì lúc trước Trâu Niệm sợ rằng vào một ngày nào đó mà mẹ cô tức giận thì sẽ bị bệnh nặng. Nhưng hiện tại mẹ Trâu hiện tại sức khỏe đã tốt rồi, đã xuất viện được mấy tháng rồi.
Mê Truyện Dịch
“Mẹ, mẹ rất giận con phải không…” Trâu Niệm rụt rè cúi đầu hỏi.
Mẹ Trâu không nói lời nào.
Trong biệt thự rất yên tĩnh, chỉ có hai mẹ con cô, bên ngoài trời rất lạnh, nhưng bên trong biệt thự lại rất ấm áp. Trâu Niệm cúi đầu buồn bã nói: “Mẹ, con biết mẹ nhất định đang rất thất vọng về con. Nhưng lần này con thực sự rất yêu anh ấy, con gật đầu, chấp nhận anh ấy, con không biết mẹ có hiểu được cảm giác của giới trẻ không, lúc đầu khoảng cách giữa hai chúng con rất xa, con chỉ là ngưỡng mộ anh ấy, tôn kính anh ấy, coi anh ấy như người lãnh đạo của mình, là một người đàn ông tinh anh và trưởng thành. Nhưng khi anh ấy đứng trước mặt con, quan tâm con, vì con mà che gió che mưa, con cảm thấy anh ấy là thật lòng, vì thế con không thể kìm giữ tình cảm của mình, con đã rung động vì anh ấy. Nhưng khi con biết rằng anh ấy cũng rất thích con, con đã không thể giữ được cảm xúc của mình...Mẹ ơi, tuy con mới 23 tuổi nhưng đã ly hôn một lần, cái cuộc hôn nhân đó đã không như ý muốn của con rồi, trong hơn một năm kết hôn với Tô Chính Đông, con đã phải gánh vác rất nhiều thứ, chịu đựng rất nhiều, nhưng lại không có ai thấu hiểu cho con. Trước mặt Nguyễn Duật Nghiêu, tuy chỉ mới thời gian ngắn, nhưng con có thể hoàn toàn thoải mái, và anh ấy đã nói rằng sẽ thay con gánh vác mọi thứ. Ngay khoảnh khắc đó, con đã tin tưởng tuyệt đối và muốn dựa dẫm vào anh ấy."
Nói đến đây nước mắt của Trâu Niệm rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2993.html.]
Lần đầu tiên cô gặp Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm rất ghét cách theo đuổi của anh, khi đó cô sợ cảm giác được phụ thuộc vào anh sẽ chỉ là ảo tưởng, mơ hồ và không thực tế. Một khi anh chơi đùa đủ rồi, thì sẽ xua tay không một chút lưu luyến, hoặc tàn nhẫn ném cho cô một cọc tiền. Nhưng mà, cô đã thực sự động tâm rồi phải làm sao đây? Làm thế nào để tự cứu mình đây?
Khi đó, tiền tài của cải gì đó cô đều không muốn, cô chỉ muốn anh.
Khi chấp nhận quen một người đàn ông, ai cũng sẽ trải qua quá trình đau khổ dằn vặt nội tâm như này phải không? Khi đang yêu mà lại nghĩ đến việc chia tay thì đây là thật là tội lỗi, nhưng Trâu Niệm không thể khống chế được tâm lý không ổn định của mình, cô sợ Nguyễn Duật Nghiêu sẽ là Trác Đằng tiếp theo, càng sợ Nguyễn Duật Nghiêu sẽ trở thành Tô Chính Đông thứ hai, cô cũng sợ chính anh có thể đem đến cho cô một loại tổn hại khác mang tên Nguyễn Duật Nghiêu, sự tổn thương này có thể tệ đến mức không giống như những người đàn ông kia đem lại.
Điểm quan trọng nhất là trong mắt cô, Nguyễn Duật Nghiêu ở mọi phương diện đều tốt hơn Tô Chính Đông và Trác Đằng, một người đàn ông như vậy làm sao có thể thích cô được.
Trâu Niệm luôn cho rằng mối quan hệ này là "anh chỉ đang muốn chơi đùa vui vẻ mà thôi."